THƠ TỊT - 3 Khi đời đang nhiễu loạn, Dân đói - TopicsExpress



          

THƠ TỊT - 3 Khi đời đang nhiễu loạn, Dân đói ăn, thiếu tiền, Mà mình cười vui quá, Có thể là vô duyên. Nước bốn bề thọ địch, Chưa hẳn đã là khôn Suốt ngày hý húi viết Thơ dạy đời, châm ngôn. Rõ ràng không ổn lắm, Cháu con ở Vũng Tàu Mà ông ở Hà Nội, Thức đêm đến trắng đầu. Mai đài báo mất điện. Nóng có chịu được không, Hay phải vào khách sạn Bỏ tiền thuê một phòng? Con bé nhà bên láo. Đã dặn “Chào Ông Gầy”, Mà vẫn cứ “Ông Béo”. Bọn trẻ con thật hay. Đời quả là phức tạp. Tưởng biết chẳng còn gì. Thế mà không ít lúc Thấy mình chẳng biết gì. Hơn thế, thật trái khoáy. Trẻ, không có mà ăn. Già, có không ăn được, Cần cái tưởng không cần. Dù buồn bực đến mấy, Một khi là người nhà, Thì hoặc sớm hoặc muộn, Cuối cùng cũng cho qua. Thằng rể nhà mình được. Tặng rượu ông đều đều. Thậm chí cả Chivas. Còn Johnnie thì nhiều. Ừ mà sao hắn tặng? Hay cắn rứt lương tâm Vì mắng hay oánh vợ. Thằng ấy cũng tầm ngầm. Còn Chíp thế nào nhỉ? Biếng đi học nữa không? Trẻ con vô ơn lắm. Được bà là quên ông. Ngày xưa trẻ, ngu ngốc, Không biết một cái gì Mà tưởng mình biết hết, Lại còn kiêu cực kỳ. Rồi nói cái vớ vẩn. Rồi làm cái điên khùng. Đã trên răng dưới dép, Còn muốn làm anh hùng. May người đời cũng tốt, Không chấp trò trẻ con. May nữa, chịu khó đọc, Rồi cũng thành lớn khôn. Nhiều đứa giờ cũng thế, Hệt như mình trước đây. Dạy khôn không chịu học. Tiên sư cái bọn này. Tự nhiên thấy mặc cảm Rằng cái Uyên, thằng Kha Dấn thân, đang tù tội Thay cho một lão già. Thế hệ lão già ấy Dựng nên chế độ này. Giỏi ăn tục, nói phét Còn ra vẻ ta đây. Càng già càng thấy đúng: Mọi cái có nhân duyên. Ai đó lấy ai đó, Chắc không phải ngẫu nhiên. Càng gắn bó thân mật Với ai đó ta yêu, Cái khả năng người ấy Làm ta đau càng nhiều. Câu cá phải kiên nhẫn. Tin có cá mới câu. Trong tình yêu cũng vậy, Không thể không tin nhau. Bất chợt có ai đó Tự nhiên thân với mình. Có thể hắn làm thế Vì chán đời, buồn tình. Sống mà không mơ ước Làm những chuyện lớn lao, Thì sống chán bỏ mẹ. Cũng chẳng sướng tẹo nào. Không đâu, buồn, mỏi mệt Nghĩ toàn chuyện vẩn vơ. Thậm chí cả cái chết. Nghĩ thật mà như vờ. Những ý nghĩ rời rạc, Như gió thổi mây bay. Không ghi lại cũng tiếc, Thôi, gộp vào bài này. Già thường hay lẩm cẩm, Nghĩ con kê, con cà. Rồi tự mình sẽ biết Một khi các bác già.
Posted on: Sat, 02 Nov 2013 05:26:35 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015