Truyện Dài kỳ: Không may ta yêu thương ngươi - TopicsExpress



          

Truyện Dài kỳ: Không may ta yêu thương ngươi (Full) -“Nói ! Là ai gây ra chuyện này, khiến cho Nguyệt Lão …Ách .. Như vậy, quả là không giống Nguyệt Lão” Tọa tại nơi cao nhất trong đại điện, Ngọc Đế phẫn nộ nhìn hai vị tiểu tiên đang quỳ mặt đất. Đúng là giờ phút này Nguyệt Lão thật khiến cho người ta đồng tình — trên đầu hắn mũ quang cong vẹo treo ở hai bên tai, râu bạc dài giờ lại bị cắt bỏ nham nhở , cao thấp không đều, còn quan phục thì dính đầy hồng tuyến (dây tơ hồng se duyên), thật sự là không thể được – không thể được! -“Ngọc Đế nhất định phải làm chủ cho vi thần a”- Nguyệt Lão nước mắt nước mũi đầm đìa, khóc lóc kể lể với Ngọc Đế. Ngữ điệu chua xót đến nỗi làm cho thiên thần trên điện đều cảm thấy đồng tình, đồng thời lại cảm thấy may mắn vì không phải là mình.Ai bảo Nguyệt Lão “may mắn” như thế nào lại bị hai tiểu tiên mang đi làm trò chơi , mà một khi đã bị hai tiểu tiên xem như đồ chơi thì …kết quả tất nhiên là bộ dáng lúc này rồi. -“Đương nhiên .. Ách … Nhất định lần này trẫm sẽ theo lẽ công bằng mà xử trí” Ngọc Hoàng Đại Đế thật chịu không nổi . Hắng giọng, một bên trấn an Nguyệt Lão, một bên lại nhìn vào hai cái tiểu yêu đang quỳ trên điện. -“Hai người các ngươi nhiều lần phạm sai lần ở Thiên Giới, Thiên Đình bị các ngươi quấy rối đến chướng khí mù mịt, bây giờ còn dám dùng hồng tuyến (dây tơ hồng) trong phòng của Nguyệt Lão khiến cho loạn thất bát tao, nhân duyên ở nhân gian trở nên thác loạn. Phải bị tội gì?!” -“ Phụ vương, thần nhi thật không phải cố ý” – Một trong những hai tiểu thiên mặc một bộ Hồng Y- Tiểu Bạch tiên , thì thầm mở miệng. -“Đúng vậy” – Tiểu Thanh tiên – một thân áo xanh tiếp lời – “Chúng ta chỉ là muốn chiếu cố Nguyệt Lão. Chỉ có điều không như mong muốn làm trở ngại mà thôi” Đúng, cho nên kết luận chính là — “Chúng ta vô tội” – Hai cái tiểu tiên khẳng định hùng hồn. -“Các ngươi vô tội?!” – Ngọc Hoàng Đại Đế liếc mắt qua vẻ mặt thê lương của khổ chủ , Nguyệt Lão thật đáng thương. Nguyệt Lão trước này đều xem chòn râu như tuyết như sương là bảo bối, mỗi ngày quên không quên dùng sương sớm để tẩm bộ hộ lý một lần (chà rửa sạch sẽ) .Vậy mà hôm nay lại bị hai cái tiểu “nghịch tử” này hủy đi sạch sẽ. Bạch tiên, Thanh tiên – hai tiểu tiên gật đầu như băm tỏi “Là a! Đúng vậy!.Bọn họ chính là lâu lâu hảo tâm, sợ Nguyệt Lão do trợ thủ Hồng Linh Tiên Tử xin nghỉ phép mà đảm đương không hết công việc, mới đi hỗ trợ.” Còn không biết xấu hổ mà vẫn tiếp tục nói, một điểm cũng không biết hối cải. Ngọc Đế tức giận nhìn hai tiểu tử không biết hối cải. Từ ngày hai cái tiểu hỗn tiên này xuất hiện, cuộc sống của hắn không có một ngảy an ổn, đứng ngồi không yên, nếu không phải tiên nhân đến cáo trạng, cũng là đến để kêu than ; làm cho hắn đến tóc cũng thêm bạc trắng, không còn vẻ anh tuấn tiêu sái như trước.Sớm biết như thế, hắn lúc trước không nên sinh hạ hai cái tiểu tử này. “Các ngươi đã không biết xấu hổ mà còn nói là hỗ trợ? Nếu là hỗ trợ, có tất yếu phải cắt đứt toàn bộ hồng tuyến – còn cắt cả râu mép của Nguyệt Lão sao?” . “Cái này sao – Bởi vì dây tơ của Nguyệt Lão đều là màu hồng , không có màu khác, nên chúng ta rất thông minh; nghĩ đến cái râu bạc của Nguyệt Lão cũng có thể dùng làm dây tơ. Chỉ dùng dây tơ hồng đến quấn mấy con búp bê thì quả là quá đơn điệu, tốt hơn là nên có điểm mới lạ. Nói cách khác, râu mép của Nguyệt Lão bị cắt bỏ là điều dĩ nhiên ” Cái gì cũng nói được . Cũng là do ngày thường hắn quá sủng bọn họ, nên mới làm ra kết cục này. -“Tóm lại , lần này các ngươi phạm lỗi quá lớn, cho nên trẫm muốn phạt các ngươi đi nhân gian . Chỉ khi các ngươi tìm được người có tâm địa thiện lương, thực hiện giúp nàng một nguyện vọng mới có thể quay lại Thiên Đình , biết không?!” Ngọc Hoàng thiết khi nên làm cho bọn chúng chịu chút cực khổ. -“Đi nhân gian?! — Nha thật tốt quá, ta còn chưa từng đi qua!” -“Oa, ta trước kia từng nghĩ muốn nếm qua món ăn nhân gian, hiên tại rốt cuộc cũng có thể thực hiện được”. -“Đúng rồi , đúng rồi, ta còn nghĩ muốn đến nhân gian chơi một chuyến” -“Phụ vương, người nói sớm một chút có phải hơn không, hại cho chúng ta lo lắng” Thanh âm hưng phấn, một điểm cũng không nghe ra là đang phải chịu phạt. “Các ngươi…” –Ngọc đế khiếp sợ ngồi trên điện nhìn hai tiểu tiên vui cao hứng , vui sướng đến độ hoa chân múa tay liên tục – “Các ngươi phải biết rằng,đi rồi thì không thể nói quay về là về được” .. Như thế nào con hắn đều là quái thai a ? -“Biết rõ a , biết rõ a” . Ai , nếu biết sớm bị phạt một chuyện tốt như vậy thì tám trăm năm trước bọn họ đã sớm cắt đứt toàn bộ dây tơ hồng của Nguyệt Lão rồi. Vì vậy, rất dứt khoát, hai cái tiểu tiên thu dọn quần áo, vỗ vỗ cái mông , liền đến nhân gian —– Ta biết rõ chuyện tình gì đã xảy ra, chỉ là nó vượt xa khỏi trình độ tưởng tượng của ta. Sau đó, có người nói cho ta biết đây chỉ là một giấc mộng, sau khi tỉnh dậy mọi chuyện sẽ y như ngày hôm qua. . Nhưng có lẽ từ ngày quen biết hai cái tiểu thần tiên kia, ta tựa đã biết, bọn họ sẽ là của nợ của ta a. _____ Mưa, không biết bao lâu thì tạnh. Một nam nhân đang ôm thê tử, quỳ gối trước một người thiếu niên, trên khuôn mặt tuấn tú có lo lắng, thống khổ , cùng với ….tuyệt vọng. -“Thật sự .. Vô luận như thế nào ngươi cũng không cứu Bối nhi sao?” Thanh âm khàn khàn mang theo một tia khóc nức nở. Bối nhi – là nữ nhân quan trọng nhất của hắn, mà hắn không có cách nào cứu nàng. -“Ngươi thật sự muốn ta cứu nàng sao?” – Thiếu niên nhẹ nhàng vẹn lọn tóc lên trán, hờ hững xem hai người nam nữ trước mắt, quả thật rất hờ hững. Phảng phất trong mắt hắn có thể hiểu, đối với hắn- căn bản sinh tử rất phiền toái. -”Vâng”-Nam nhân kiên định nói : “Chỉ cần có thể cứu Bối nhi.Muốn ta làm gì cũng được” Cho dù là muốn cái mệnh này của hắn cũng được. -“Thế nào cũng có thể sao? Vì cái gì lại có người có thể vì một người khác mà trả giá ?- Đã như thế, vậy ngươi cứ quỳ trước cửa Đông Phương phủ cho đến kh ta hài lòng mới thôi”. Thiếu niên chậm rãi mở miệng nói, không thể nhận ra bên khóe môi lại nhếch lên một đường cong. *** Đường triều – năm Trinh Quán Đương kim giang hồ trong chốn võ lâm, nhắc đến điều làm cho người ta sợ hãi.. Ách … Là kính sợ người. Cho dù Thất lão nhân gia – nay đã 80 tuổi nhưng tuyệt đối không phải là là minh chủ võ lâm không ra gì, nhưng cho dù nội lực có cao sâu tới đâu, nhưng cũng sớm đã không bằng lúc còn trẻ oai hùng. Mà ba người : Ngân Kiếm, Sát Thần , Tà Y – là những tên làm cho người người kinh sợ, đây là những danh xưng mà giang hồ đặt cho ba người bọn họ. Phàm là người ngao du trên giang hồ, dù là Chưởng môn đại giáo chủ hay đến những giang hồ nhỏ làm trò xiếc cũng biết đến đại danh của ba người ấy. Đương nhiên, nếu ngươi là người mới bước chân vào giang hồ, chưa từng nghe đại danh của ba người đó, không vấn đề gì, chỉ cần tùy tiện bắt một người nào đó hỏi qua thì đảm bảo đối phương cũng sẽ cho ngươi biết đại danh của ba người bọn họ. Cho nên nói, ba người ấy rất có danh, nổi danh đến nỗi có thể làm cho người khác phải nhượng bộ mà lui binh. Nếu lời nói của ngươi có chọc đến Minh chủ võ lâm , tốt xấu gì thì may ra mạng sống vẫn có thể bảo toản. Nhưng nếu lời nói ngươi chọc đến ba người bọn họ… Ai, xin khuyên một câu, ngươi tốt hơn hết là tự cầm đao mà cắt cổ a, dù sao giang hồ thường đồn đãi “Minh chủ võ lâm có thể chạm, tuyệt không đụng đến Kiếm Thần Y”- những lời tuyệt không sai!! Trước tiên là nói về Ngân Kiếm – Quân Huyễn Tuyết. Nghe đồn võ công của hắn tuyệt đỉnh, tài đánh đàn thì có thể nói là thiên hạ đệ nhất, tuy thế nhưng từ trước đến nay không hề có ý định tranh đấu trên gian hồ, cũng có thể coi là người “nhân từ” nhất trong số ba người.Nếu không phải vì 5 năm trước, Quẫn Huyễn Tuyết năm ấy 17 tuổi, chỉ trong vòng một đêm, dùng một một cây đàn Thúy Ngọc Tuyết bình định Hắc Nhai trại hơn 200 người, thì có lẽ đến bây giờ cũng không ai biết đến đại danh của hắn. Về phần Sát Thần –Thiên Vô Thiện – nghe danh cũng biết >oo< với soái ca *mắt chớp chớp*) , không phải Sát Thần – Thiên Vô Thiện, mà là Tà Y – Đông Phương Hình Tôn (hố hố .. cuối cùng nhân vật chính của chúng ta cũng xuất hiện), hắn không những là một thân võ công đầy mình, còn là người tinh thông y lý cùng độc dược. Không ai có thể làm cho người khác sống bằng chết như hắn, cứu người cùng giết người thường thường chỉ dựa vào yêu thích. Nếu như rơi vào tay hắn, như vậy chỉ còn nước bái Phật, hy vọng có thể chết sớm sớm để còn đi đầu thai… Cho nên nói dù có chuyện gì, tốt nhất không được chọc đến ba người kia.. A Di Đà Phật – Cầu Phật Tổ phù hộ !!! Hết chương 1, đọc full truyện: truyenchu.info/?p=264 ..ffffffffffffffffffffffffffddddddffffffffffffffffffffdddddd
Posted on: Mon, 05 Aug 2013 03:38:04 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015