Truyện tình yêu : Chết Cũng Không Thể Yêu Giới - TopicsExpress



          

Truyện tình yêu : Chết Cũng Không Thể Yêu Giới thiệu vắn tắt toàn truyện Nam nhân này lại có thể càn rỡ một chút! Có tiền rất giỏi a? Làm việc thiện thật vĩ đại sao? Dựa vào cái gì hắn muốn dẫn nàng đi, nàng phải ngoan ngoãn cùng hắn đi? Có nhiều tiền thì hãy thu dưỡng một người để được coi là cha mẹ nuôi đi. Nam nhân này nếu không phải đầu có vấn đề, thì chính là một cái biến thái! Tuy nói hai người có ý cũng không hẳn, nhưng hắn là thật lòng muốn giúp nàng có được hạnh phúc. Chính là hắn đối với nàng cẩn thận chiếu cố đến độc tài cùng bá đạo. Quả thực hắn giống như sắm vai một người cha vừa ngang ngạnh vừa nghiêm khắc. Mà nàng, làm một nữ nhi ngoan ngoãn nhu thuận một chút cũng không cảm thấy hứng thú…… Chẳng bao lâu sau, hắn đối với nàng mà nói đã không chỉ là một người giám hộ. Vốn tưởng rằng chỉ cần yên lặng vui vẻ yêu hắn là đủ rồi. Nhưng nàng lại càng lúc càng tham lam, yêu càng nhiều thì càng đoán biết được nhiều. Bị bạn gái hắn chọc cho ăn nguyên bình dấm chua, hắn còn muốn phân rõ giới tuyến với nàng. Biết rõ hắn là người nàng không nên yêu, con đường này càng đi càng lại càng không thể trở về. Bởi vì một bí mật, tình yêu của nàng nhất định chỉ có kết cục diệt vong… (Theo trong bản convert thì văn án chỉ có mỗi 5 dòng dưới đây thôi) Một năm khi bẩy tuổi, cuộc sống của nàng bị phân chia phạm vi. Đến một năm kia, nàng vốn là tiểu công chúa được cha mẹ nâng niu trong lòng bàn tay, nhưng trong lúc vô ý lại biến thành mồ côi. Trong một năm kia, nàng mất đi người nhà, mất đi cha mẹ…… Còn có sắc mặt của nàng. (nguyên văn là: Còn có của nàng má phải). Thôn Nghênh Hi ở sâu trong vùng núi cao trung bộ, trong thôn có không ít hộ dân, nhiều năm lại lên núi khai khẩn các loại cây ăn quả để phục vụ đời sống người dân, người trong thôn khi nhiều nhất có đến gần ngàn người, xem như là một thôn không nhỏ. Thôn Nghênh Hi là nơi may mắn, bởi có thể thưởng thức cảnh tượng mặt trời mọc đẹp nhất. Mỗi khi mặt trời mới nhú lên, thôn Nghênh Hi giống như được Thượng Đế khâm điểm, toàn thôn chậm rãi bao phủ một vòng thánh khiết kim quang (tia sáng hào quang, chính là ánh sáng Mặt Trời), làm người ta nín thở dừng lại mọi thay đổi mà thưởng thức. Rất nhiều người khi đến thôn, cơ hồ đều đón Đông Phương, màu vàng của hoa hướng dương khắp thôn, làm người ta khắc sâu ấn tượng. Điểm ấy, lần thứ hai đến đây Đường Tắc An cảm nhận được khắc sâu hơn nữa. “Đường tổng, như thế nào? Chúng ta đã xác thực thôn Nghênh Hi rất thích hợp khai phá thành một khách sạn nghỉ phép hưu nhàn (dành cho người nghỉ phép hoặc nghỉ hưu đến nghỉ ngơi)?” Trưởng thôn cực lực lấy lòng đại lão bản trẻ tuổi sắp đầu tư xây dựng khách sạn nghỉ phép lớn nhất này. “Đúng là rất thích hợp, cảnh sắc tuyệt đẹp, không khí tươi mát, giao thông lại thông suốt không trở ngại, làng du lịch lại phát triển ngoài sức chờ mong.” Đường Tắc An gật gật đầu. Thôn Nghênh Hi, trước kia hắn đã tới một lần, trong trí nhớ cũng không có nhiều thay đổi, ngay cả ánh nắng xinh đẹp vẫn sáng lạn như vậy. “Chính là ! Nếu ngài ở phía đông kia cho xay dựng một mô hình hội quán, như vậy thực khách có thể xem mặt trời mọc mỗi ngày, nhiều bổng a!” Trưởng thôn không ngừng cố gắng. “Ân, phía đông sao? Giang thư ký, chúng ta thử qua nhìn xem.” Đường Tắc An nói với thư ký. “Tổng giám đốc, khu vực phía đông là một bãi tha ma.” Thư ký tế nhị báo cáo. “Bãi tha ma?” Đường Tắc An nhíu mi một chút, đưa mắt trừng hướng trưởng thôn. “Cái kia…… Không phải! Nơi đó vốn có phế phẩm bỏ đi, một vài chỗ, nên…… Nên dọn thì đều dọn đi rồi……” Trưởng thôn trả lời có phần lắp bắp. “Tôi còn nghe nói ở đó có chuyện ma quái.” Thư ký lại nói. “Chuyện ma quái?” Đường Tắc An chau mày càng nhanh. “Ai, kia chính là mọi người loạn truyền! Nơi đó đối diện là mặt trời mọc, ánh sáng lòe lòe, dương khí thịnh, làm sao có thể có chuyện ma quái được?” Trưởng thôn liều mình giải thích. “Vẫn là đi xem đi, Giang thư ký.” Đường Tắc An trực tiếp bước vào trong xe. “Là.” Giang thư ký cung kính đáp lời, ngồi vào vị trí điều khiển. Mười phút sau, trưởng thôn dẫn đường, bọn họ đi vào khu rừng phía đông thôn Nghênh Hi, tuy rằng là giữa trưa, nhưng là khắp khu rừng lại lộ ra một loại cổ quái âm trầm cùng đen tối. Đường Tắc An xuống xe tuần xem, trầm ngâm nói:“Là đủ dài, nhưng cảm giác trong không khí thực trầm lặng……” “Đó là bởi vì có nhiều cây cối, cây rừng hình dạng nhìn qua không cây nào giống cây nào, mới có thể thoạt nhìn âm u, chỉ cần đem cây chặt đi, sửa sang lại một chút, nhất định là cô cùng sáng sủa……” Trưởng thôn triển khai lưỡi dày ba tấc không nát miệng. (ý nói là nói phóng đại, nói quá) “Ân……” Đường Tắc An lo lắng. “Xuyên qua rừng cây có thể thấy toàn bộ sơn cốc, hơn nữa phía trước không có gì trở ngại, phong cảnh rất thoáng !” Trưởng thôn ra sức đề cử. “Hảo, dẫn tôi đi nhìn một chút.” Đường Tắc An gật đầu. “Ách…… Ngài muốn đi vào……?” Trưởng thôn biến sắc, dường như có điểm chần chờ. “Như thế nào?” Đường Tắc An lạnh lùng nhìn hắn. “Trưởng thôn không phải sợ ma quỷ gì chứ?” Giang thư ký trào phúng hỏi. “Đi……Trước đây cũng từng đi, thế nào…… Nào có ma quỷ chứ? Chúng tôi là thôn lý nhưng là sạch sẽ……” Trưởng thôn hít mấy ngụm khí, kiên trì dẫn đầu tiến vào trong rừng u ám. Trong rừng cỏ dại mọc khắp nơi, ngay cả con đường đi đều không có, ngẫu nhiên có vài chỗ không có, bóng cây thi thoảng lay động, tăng thêm vài phần quỷ quái. Ngay cả lá gan to như Giang thư ký cũng hiểu được cây chíp bông (cây bông nhỏ như cây cỏ có thể lấy ruột làm chăn đệm, làm sợi dệt vải,…đặc biệt có thể dùng ruột để thắp đèn, làm bấc đèn hay còn gọi là đăng tâm), trưởng thôn đã sớm không còn thẳng lưng nữa mà run lên, Đường Tắc An cảm thấy bất an nhìn bốn phía, cảm giám như có người ở nhìn trộm…… Đợi chút, thật sự có người! Anh đứng lại, ánh mắt nhìn sang bên trái, mẫn cảm tìm tòi vị trí xuất hiện cảm giác quái dị. Nhưng nhìn kĩ, chẳng qua là một gốc cây thấp xen bên trái một gốc cây đại thụ, làm cho người ta có ảo giác giống như hình người. “Tổng giám đốc, người nhanh đi lên cùng tôi.” Giang thư ký phát hiện như bị lạc, lập tức la lớn. Anh đuổi theo đi nhanh lên trước, rốt cục xuyên qua rừng cây ứ đọng âm khí, không gian trước mắt rộng mở trong sáng, đúng là một cảnh rừng núi tráng lệ sông nước hữu tình, tầng tầng xanh biếc, như bức tranh màu nước ánh vào mi mắt, toàn bộ cảnh đẹp thanh linh tráng lệ tràn đầy trong ngực, làm người ta vừa rung động vừa cảm động. “Thật đẹp……” Đường Tắc An không tự giác nín thở, thì thào tự nói. Với kinh nghiệm làm ăn bấy lâu, anh dám khẳng định, cảnh sắc này tuyệt đối giao dịch tốt, hơn nữa, nhất định còn là vượt trội! “Nhìn đi! Tôi đã nói nơi này là cảnh sắc tuyệt nhất ở thôn Nghênh Hi rồi mà.” Trưởng thôn nhếch môi cười nói. “Nhưng muốn xử lý chỗ cây rừng này, khả năng tốn không ít thời gian cùng tiền bạc……” Giang thư ký khôn khéo nhắc nhở boss. Đường Tắc An quay đầu lại nhìn thoáng qua rừng cây âm u, trong lòng hiểu rất rõ ý tứ của Giang thư ký, muốn san bằng những phiến cây rừng này cũng không phải chuyện dễ dàng. “Ách…… Nhưng cảnh sắc tốt như vậy, Đường tổng nếu định bỏ qua,khả năng lập tức có thương nhân khác đoạt mất……” Trưởng thôn thông minh đưa ra ý kiến, có điểm hơi nóng. Đường Tắc An liếc nhìn trưởng thôn một cái, cười lạnh nói:“Nếu ông muốn chỉ đối thủ của tôi là tập đoàn Thịnh Vượng, thì tôi có thể nói cho ông, bên trong quay vòng tài chính của họ có vài vấn đề, nên không có khí lực đến nơi đây cùng tôi thưởng thức.” Trưởng thôn sửng sốt, còn chưa có hiểu rõ ý tứ của boss, Giang thư ký liền tiếp lời châm chọc,“Tập đoàn Thịnh Vượng không lâu nữa sẽ không còn là tiêu chuẩn thế giới, trưởng thôn thực xa rời trần thế, tin tức thế nào lại không thông thế!” Trưởng thôn vốn không hiểu lắm thương trường đấu tranh chém giết, bất quá hắn là nghe thấy, vị Đường Tắc An thoạt nhìn anh tuấn cao lớn này tuy là boss công ty lớn thứ hai, lại hoàn toàn không phải là quý công tử kiêu ngạo tự mãn cùng phóng túng, năng lực được các giới khẳng định, làm việc quyết đoán gọn gàng, tuổi không đến ba mươi, đã một mình đảm đương một phía, gần hai năm Đường gia đã có thể nhanh chóng khuếch trương trên bản đồ, đều là công lao của anh, có tạp chí phong cho anh biệt danh “Đường ngao” đâu! Đồng tình, vị boss này cùng tập đoàn Thịnh Vượng đều có hứng thú với nơi nàylà bị này nhưng là boss đã xử lý…… “Là là…… Tôi thật sự không biết……” Trưởng thôn đầu óc xoay chuyển rất nhanh, phát hiện mình nói sai, vội vàng cười gượng tự giễu. “Chỗ đất này quyền sở hiện trạng chắc là không có vấn đề gì chứ?” Đường Tắc An lạnh lùng cắt đứt lời nói của trưởng thôn, trực tiếp hỏi. “Đương nhiên không có vấn đề, chỗ này là của tôi, ba năm trước đây tôi đã mua.” Trưởng thôn lập tức nói. “Giang thư ký, điều tra một chút, tôi muốn sạch sẽ.” Đường Tắc An chuyển hướng nói với thư ký . “Là.” Trưởng thôn mắt thấy sẽ bán được, nhịn không được đề nghị:“Kia có nên bàn giá……” “Chuyện này chờ tôi đã điều tra xong rồi nói sau.” Đường Tắc An vẫy vẫy tay, xoay người đi trở về. “Là vì……” Trưởng thôn ngượng ngùng cười. Đường Tắc An lại lần nữa đi vào rừng cây, đối với nơi này khối anh thực vừa lòng, nhưng này đó cây cối đúng là phiền toái…… Toàn bộ cảnh vật xung quanh vẫn thế, phút chốc, một loại cảm giác quỷ dị lại tập trung lại, anh hướng bên phải nhìn lại, một bóng đen tránh ở một góc bên trong cửa sổ, đang nhìn chằm chằm ba người…… “Giang thư ký!” Anh run sợ hô to. “Tổng giám đốc, làm sao vậy?” Giang thư ký đuổi tới bên cạnh anh vội hỏi. “Ngươi xem, nơi đó…… Có cái bóng!” Ánh mắt anh dừng ở phía cửa sổ, bóng người còn tại đó. Giang thư ký liền đi qua, đồng dạng chấn động, sợ hãi hô to:“Quỷ! Có quỷ! Trưởng thôn, ông xem……” Trưởng thôn cũng thấy được, bởi vì thấy được, nên vẫn đứng thẳng bất động ở tại chỗ, động cũng không dám động. “Trưởng thôn!” Giang thư ký khó thở gầm nhẹ. “Kia…… Đó là……” Trưởng thôn lắp bắp nói không ra lời. “Là ai ở nơi nào? Đi ra!” Cuối cùng, vẫn là Đường Tắc An cố lấy dũng khí hô lên. Bóng dáng đột nhiên động, theo sau cửa sổ biến mất, vọt đến phía sau. Đường Tắc An lập tức đi nhanh tiến lên, Giang thư ký kinh ngạc kêu:“Tổng giám đốc, ngài…… Ngài muốn làm gì?” “Nếu muốn xây khách sạn nghỉ dưỡng ở trong này, phải xác nhận đó là người hay là quỷ!” Đường Tắc An bỏ lại một câu, người đã chạy vội tới phía sau. Giang thư ký lo lắng, xoay người tiến lên bắt lấy trưởng thôn, bắt buộc hắn cùng đi qua. Kia đống phá phòng ở cạnh vách tường, cây cối trong đó thật dày đặc, cùng với quỷ cốc không khác là mấy, mà bóng dáng kia trốn phía sau góc tường phòng ở, Đường Tắc An khẩn trương, tim đập gia tốc, đi bước một đến gần, trong lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi…… Phút chốc, bóng người chạy trốn đi ra, tính theo một hướng khác chạy trốn, anh cả kinh, liền đuổi theo, cánh tay dài chụp tới, nhanh chóng chế trụ cánh tay của đối phương, hô to:“Đứng lại cho ta!”.. Hết chương 1, đọc full truyện tại truyenchu.info/?p=529 ..
Posted on: Mon, 23 Sep 2013 16:31:07 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015