DANH SÁCH THƠ VÀO CHUNG KHẢO (PHẦN - TopicsExpress



          

DANH SÁCH THƠ VÀO CHUNG KHẢO (PHẦN 1) --------------------------------------------- * AN THẢO NHỚ Có một ánh mắt đầu tiên Đã hướng về anh thầm gọi Có một nụ hôn đầu tiên Đã dâng lên môi vời vợi Lần đầu trái tim biết nói Đã làm thơ tặng anh rồi Tình đầu chỉ một mà thôi Nên nỗi nhớ còn mới mãi A.T (phuongthaoxhh@yahoo) * AN THI LÀM GÌ MÀ CỨ... (Nghe anh hát Lý thương thầm) Làm gì mà cứ lặng thinh Đã không nói, lại liếc nhìn người ta. Làm gì xớ rớ hiên nhà Hát câu vọng cổ... má la bây giờ ! Làm gì mà cứ ngẩn ngơ Để cho tui phải hàng giờ soi gương. Đã thương thì nói rằng thương Làm chi cứ để vấn vương bóng hình?! Trúc xinh trúc mọc đầu đình Lỡ thì con gái một mình hết duyên Không cập bến thì lui thuyền Lửng lơ chi đó chim quyên nó buồn! Nhớ tui thì ghé thăm luôn Năng đi lại, má ba còn nghĩ thương Chớ đừng dở dở ươn ươn Không mưa, không nắng, không sương... Khó dò! Cửa nhà tui đã mở cho Làm gì cứ ngắt cọng ngò ngoài sân?! Nước ròng mà cứ phân vân, Rồi con nước lớn chậm chân lại rầu! Ai nào cấm cản gì đâu! Trúc mai cứ ngỏ, cành dâu sẽ về. Làm gì mà cứ rề rề... A.T (hothuyan.82@gmail) * AWA EM THÍCH CHỊ Em muốn được trở lại thời thơ bé Để cùng chị chơi những trò chơi Nào mèo đuổi chuột rồi trò chơi bịt mắt Cùng lũ bạn vây quanh chân đống rạ, sân đình Em muốn trở về ngắm chị lúc lặng thinh Ngồi nhìn mưa và đột nhiên bật khóc Chị lớn rồi! Còn em là thằng nhóc Chẳng biết giấu những ưu tư, phiền muộn trong lòng Mỗi đêm về em khắc khoải đợi mong Trời sáng mau để cùng chị song hành đến lớp Nói cười ríu rít Trên con đường làng rợp bóng cây xanh Có đôi lần em đùa cợt xưng Anh Chị giận hờn: "Chả chơi cùng em nữa" Mỗi buổi chiều sân đình buồn đi một nửa Vắng chị rồi em cũng chẳng ra chơi Mình giận nhau rồi chắc chị cũng thảnh thơi Bởi chẳng còn ai theo đuôi,làm phiền, nhõng nhẽo Rồi... Một buổi trường tan nhét tay em tờ bé tẹo "Mai chị đi rồi mình huề nhé được không?" Em giật mình thảng thốt ngóng trông Bóng dáng liêu xiêu đi về trên con ngõ vắng Lòng trĩu nặng Tự hỏi mình hay đã nhớ nhung? Mãi đắn đo cho đến phút cuối cùng Chuyến xe sớm đã từ từ chuyển bánh Chạy với theo nhét vào bàn tay lạnh Tờ giấy vo tròn:"em thích chị, chị ơi !" AWA (awa.nguyen1@gmail) * BÙI ĐẾ YÊN BẢN TÌNH CA ĐÊM CHÚA GIÁNG SINH (Thử một lần viết câu thơ cầu ước niềm vui) Em muốn mùa noel này anh sẽ đứng kề bên Để đôi tay em không còn lạnh giá Để tiếng lòng em vang lên rộn rã Những thanh âm tưng bừng, những giai điệu vui tươi Đêm nguyện ước năm nay em sẽ chỉ cầu có một điều thôi; Khi giáo đường vang tiếng thánh ca lảnh lót Bên tai em cũng sẽ ngân nga khúc hoan ca hạnh phúc Bài hát ngọt ngào: Em hỡi, anh yêu em! Bản tình ca được hát giữa đêm đông Không trầm xuống dẫu chỉ rất khẽ thôi một nốt sầu, nốt tủi Mặc cơn mưa hắt hiu, mặc cuồng phong vẫn thổi Mặc năm tháng chất chồng, mặc kỷ niệm cũ lướt nhanh. Em cũng sẽ có cho riêng mình một noel hạnh phúc phải không anh? Quăng hết những tính toán thiệt thua, quên đi những đắn đo tiếc nuối. Chúa ban phước được cho cả triệu người trên thế giới Còn anh, anh chỉ là đức chúa của riêng em... Anh yêu ơi! Anh hãy đến bên em Với chỉ một vòng tay ôm, một nụ cười ấm áp Em sẽ tặng lại cho anh cả bầu trời sao bát ngát Và bản tình ca hạnh phúc đầu tiên. Giáng sinh này em sẽ không chỉ cầu hai chữ: Bình yên! B.Đ.Y (buideyenvt@yahoo or deyen.pic7@gmail) * BÙI TUẤN CƯỜNG EM BIẾT KHÔNG? Chờ em ở trước cổng trường Cớ sao trời lại bất thường đổ mưa, Chờ em trước ngõ ban trưa Hôm nay sao mẹ lại đưa em về? Theo em qua hết hàng tre Mở lời chưa được, mùa hè đã sang, Một mình anh bước lang thang Trên con đường đỏ, dưới hàng cây xanh. Ước gì hè sẽ trôi nhanh Thấy em đến lớp, người anh thương thầm, Mến thương em đã gần năm Liệu mình có ở trong tầm mắt ai? Mượn lời bắt chuyện gió mây Mong sao em hiểu lòng này… nhỏ ơi! Biết không mỗi lúc nhỏ cười Trong anh lại thấy cuộc đời đẹp hơn. Bùi Tuấn Cường (buituancuong029@gmail) * BÙI THANH TUẤN TÔI VỚI ĐỜI ĐÃ THA THỨ CHO NHAU Ngày bắt đầu vào lúc tờ mờ sáng Lũ chim còn đang trú sương đêm Ở đây cỏ cây hoa trái thật hiền Và trong lòng đã nguôi cơn bão lớn Tôi chào đón một phúc âm buổi sớm Tia nắng đầu tiên rọi xuống tâm hồn: "Ở tận cùng của tuyệt vọng cô đơn Tôi với đời đã cùng nhau tha thứ" (*) Tôi với người đã cùng nhau cất giữ Trang giấy thơm những dấu vết ái tình Giữa đời chơ vơ cây đứng một mình Vẫn bật mầm xanh sau cơn mưa ruồng rẫy Ta vẫn đứng bên đời nhau thế đấy Biệt ly nào cũng về chốn không nhau Xếp lại tàn tro yêu lại từ đầu? Không, tất cả vẫn chỉ vàng son đó! *ý nhạc Trịnh Công Sơn B.T.T (bui_thanhtuan@yahoo) * CHÍNH VŨ VẤP NỬA… NỤ HÔN Tôi em hai đứa… Chung một cơ quan Chung luôn dãy bàn Như thời đi học Em quê miền Bắc Tôi người miền Trung Lúc đầu…xung khắc Sau cùng nhóm… chung Gặp nhau buổi sáng Chia tay buổi chiều Bấm dòng tin nhắn Tối mình…Chat, meo? Cuối năm hò hẹn Đánh liều…về quê (Dưới ánh trăng…thề) Mình cùng… thổi nến? Lời yêu muốn ngỏ Bất ngờ nụ hôn Nằm lăn ra cỏ Mà chưa tỉnh hồn… Vấp nửa nụ hôn Mà nên chồng vợ… C.V (tranvinhnv@gmail) * DU NGUYÊN MÉO & HOÀI NGHI NGÀY NHIỀU GIÓ trọ trẹ phát âm một từ méo cả thế giới trong cuống họng méo mình đưa bàn tay méo mó méo anh hôn em méo em thu lu như con mèo méo làm sao đây, làm sao đây méo em buồn quá méo dôi bàn tay đưa ra rồi lại thụt vào méo đôi bàn tay hồ nghi chính mình méo méo méo méo bản tin thời sự đang nói về cái chi méo méo bản tin em đang xềnh xệch méo bắt đầu từ bản tin tóc méo rồi cuối cùng tim méo trái tim yếu mềm của em rồi cũng biết méo anh ạ, nó đã méo méo xềnh méo xệch méo em đã biết hoài nghi vào những ngày gió nhiều. D.N (mrsdumuc@gmail) * DU MIÊN ĐỒNG THẢO NẾU Nếu Anh là gió Thì Em là cỏ Chỉ biết lặng yên và đứng nhìn Chỉ biết bị gió thoáng qua Thổi bay xúc cảm rồi buông lơi nỗi nhớ Gió trên cao gió bay về muôn hướng Chỉ mỗi em cỏ úa mộng tình thương Cỏ có lan rộng đến đâu cỏ vẫn chỉ là cỏ Vẫn chỉ biết nằm yên cho đến lúc đợi những tàn phai Gió có bay về đâu thì gió vẫn luôn là gió Vẫn chỉ thoáng qua rồi để lại nhung nhớ tơ vương Khoảng cách đâu chỉ có đất và trời Khoảng cách còn là khoảng không của cuộc đời vô định Cỏ có muốn vướn lên tung bay theo gió cũng không thể Gió có muốn vờn mãi với hoa cỏ có thể không ? Chẳng có ngọn gió nào vốn dĩ tung bay trên trời mà dừng lại Và chẳng có loài hoa cỏ nào mọc lên từ đất để được bay Chẳng có đôi tay nào nắm giữ được gió Phải không anh ? D.M.Đ.T (sunnytn2210@gmail) * DƯƠNG ĐOÀN TRỌNG CÓ MỘT LỜI TỎ TÌNH NHƯ THẾ … Ở một trạm quân y dã chiến Căn hầm nửa nổi nửa chìm Ngày cũng như đêm Những thương binh bất chợt đưa về đấy Cô y tá tuổi vừa qua mười bảy Sốt rét rồi nhưng mắt vẫn long lanh Má chưa được hồng da đã nhợt xanh Lúc khóc lúc cười trầm ngâm tư lự Khi nhớ mẹ bức thư nhòe hết chữ Cô chưa nói yêu ai - ai chưa ngỏ yêu mình Cứ tủm tỉm cười nhìn đôi bướm xinh xinh Đan cánh vào nhau trên nhành hoa dại Một chiến sỹ từ tuyến trên đưa lại Cô giật mình - anh ấy bạn chung trường Máu của anh đang chảy ở vết thương Cô thấy chảy cả trong lòng - xót quá Giọt sương lạnh lăn buồn trên má Miệng nghẹn ngào cô gọi anh, anh Rừng thì già nhưng hy vọng rất xanh Ánh mắt kia trả lời tiếng gọi Anh lại bất tỉnh rồi nào anh có nói Cô y tá thay băng mong lành cả lòng mình Chiến thắng đến rồi mau khỏe đi anh Anh có biết em yêu - thương nhiều lắm Lời tỏ tình thầm chảy vào môi mặn Anh tỉnh rồi - câu ấy gặp đầu tiên D.Đ.T (trong867017@gmail) * ĐÀO HỢP THỊNH LỜI YÊU CHƯA NÓI Sao chẳng nói lời yêu Để mắt thêm vời vợi Ngập ngừng nhìn bối rối Cả khoảng trời chơi vơi Chỉ một chút, một chút, một chút thôi Mà khoảng cách cứ dài mênh mông quá Nào phải đâu hai đứa mình xa lạ Sao chẳng thể nào chạm được vào nhau Em vẫn đợi mùa qua mùa nối tiếp nhau Phố xanh tươi mùa xuân rồi rộn ràng mùa hạ Lúc bâng khuâng, khi thì ồn ã Chỉ em tìm nỗi nhớ nơi em Những cảm xúc chẳng bao giờ em biết gọi tên Em cứ giấu vào trong lòng thổn thức Giá như em, một lần thôi, nép vào anh vòm ngực Có lẽ bắt đầu như thế - mình yêu. Đ.H.T daohopthinh@gmail * ĐÀO THỊ NÔ EN MÙA YÊU Klông Pút kêu tay đỏ ráng chiều Cồng, chiêng say men gọi bạn Krông Na vượt cạn Cơn mưa đầu mùa tắm táp Nhiệt cuồng Krông Nô Mùa yêu Lũ mối cánh bay ra Rồng rắn nối nhau thâu đêm suốt sáng Chim Khô_rốc kêu tròn ngày, tròn tháng Thậm thịch voi đi rung cả rừng già Mùa yêu Tiếng đàn môi thiết tha Chàng trai Mông vách nhà dài gọi bạn Cô gái Ê-đêbi mơ trăng mờ suối vắng Lần đầu tiên môi em được bắt chồng Mùa yêu này Cái lửa không ăn củi nhà rông Lời trái tim yêu ngập ngừng chui vào máy tính Tây Nguyên bây giờ mùa yêu phẳng Tây Nguyên bây giờ mùa yêu chấm com. Đ.T.N.O (daothinoel@gmail) * ĐẶNG THỊ THÚY BIỂN NHỚ Biền mùa này buồn lắm anh ơi Cơn mưa chiều rơi rơi vào nổi nhớ Cánh còng gió quăng mình vào bỡ ngỡ Đợi anh về chỉ có sóng hờn ghen Biển bây giờ vẫn đợi bước chân quen Em hẹn gặp một mình em hờ hững Con nước vẫn cứ trôi lờ lững Em dã tràng không lấp nổi tình anh Biển bây giờ thôi chẳng còn xanh Mà tím đẫm khúc tình buồn héo hắt Mùa thu sang heo may còn se sắt Chút tình thời thơ dại gửi cho ai Biển mùa này nhạt nắng với mưa phai Bàng bạc cháy chút tàn dư còn lại Anh ra đi một mình em khắc khoải Biển vô tình khắc mãi tình yêu... Đ.T.T [email protected] * ĐINH VĂN HỒNG ĐÊM HỘI AN Vật vã đêm Phước An Hoa hồng và rượu vang Nồng môi từng giọt Thơm và ngọt Lý trí giằng co theo nhịp xướng bài chòi Nén nhang lẻ loi Thẻ xăm hờ hững Bước chân lững thững trôi theo dòng người Miếng chuối chiên nụ cười hồn nhiên Mùa xuân bung biêng bên những nhánh bàng Câu hát nhẹ nhàng sau lưng kí ức Ta và em không dứt Thả nỗi buồn bay lên Một bên là con sóng xốn xang bờ Cửa Đại Một bên là khờ dại Của con tim thật lòng Khát vọng long đong tìm mật bật lên thổn thức trong đêm Ngâm mình trong dịu êm Ngắm nụ hồng hé mở Không gian như ngừng thở Chỉ còn em và ta Đ.V.H ([email protected]) * ĐINH VƯƠNG KHANH KHÚC TÌNH THƠ CHO EM Khúc tình thơ anh viết cho em Anh nói đến khung trời xưa ấy Thuở học trò mộng mơ là vậy Thư viết rồi bối rối chẳng dám trao Tình yêu lớn dần theo những khát khao Đem nhung nhớ ủ vào trong mơ ước Không dám nói ra lỡ mà ai biết được Họ sẽ cười mình "vẽ chuyện yêu đương" Em sẽ chối rằng: "Mình đâu có vấn vương Cái lão ấy xấu trai ai thèm thích Bằng tuổi này nói chi bồ với bịch Lo học hành đỗ đạt sẽ tính sau" Đã thế rồi cớ sao vẫn nhớ nhau Ngày không gặp thẫn thờ mắt nhìn hoài cửa lớp: "Lão đáng ghét này sao không đi học Chắc ốm thật rồi hổng biết có sao không?" Đã bảo "đừng" sao cứ ngóng cứ trông? "Mặc kệ ấy đi có liên quan chi mà nghĩ suy cho mệt Đừng tưởng bở nha!Có mà chờ đến tết Tớ đâu có thèm nhớ cô bé ấy nghe chưa". Trời xe duyên mình vào một đêm mưa "Đằng ấy lạnh quàng áo mình cho ấm" "Thôi cứ quàng đi tớ đây hổng dám" "Lỡ mưa rồi kìa quàng chung vậy có sao đâu" Tình yêu đầu tiên như phép nhiệm màu Dìu nhau đến bến bờ hạnh phúc Em - người vợ thảo hiền hết mực Anh - người chồng lý tưởng đến mai sau Đ.V.K (dinhvuongkhanh@gmail) * ĐÔNG KỲ CHO EM ĐƯỢC CHẾT MỘT LẦN KHI KÍNH CẨN YÊU ANH! Đó có phải là điều nghiệt ngã nhất trong những điều nghiệt ngã mà ta mang đến cho nhau? Ta sẽ đi về đâu Khi bên anh hay lúc xa anh em đều thấy lòng mình quặn thắt Em nuốt ngược chát mặn vặn xoắn Chút tình hoang! Ở một kiếp nào đó lang thang Ta vô tình chạm vào nhau trên chuyến tàu hỏa tốc anh vô tình cài giúp em một lọn tóc lặn vào hốc đời thẳm sâu Nên kiếp này ta gặp lại nhau để yêu dại điên như chưa từng được biết Lịm đắng. Ngỡ ngàng. Khẩn thiết. Và linh thiêng! Nhưng cuộc tình dẫu có thật hiền như đơn giản là yêu và chỉ yêu đơn giản Hay thật bạo liệt. Hối hả. To gan. Ạt ào. Cuồng nhiệt. Và mù điếc. Như ta! Thì mỗi cuộc tình vẫn là một bông hoa cắm vào đời nhau rồi nghìn năm bất tử Vâng ạ! Bởi chỉ có thể là một điều gì đó khó lòng tồn tại nơi cạn ngầu ngôn ngữ Bởi đơn giản là hoa đẹp thì có bao giờ kết trái đâu anh?!... Mai em sẽ về hong lại câu lục mong manh câu bát ương dở trên chòng chành bằng trắc Ở một nơi nào đó đức tin là có thật Xin hãy cho em được chết một lần khi kính cẩn yêu anh! Đ.K * ĐỖ NGUYỄN LAN PHƯƠNG LỜI TỎ TÌNH DUY NHẤT Hai đứa thân nhau không biết tự khi nào Chỉ biết đã bên nhau ba mùa phượng nở Không đựng giỏ xe, không ướp trong trang vở Bước tan trường hoa dệt đỏ đường quen Mắt chợt thẹn thùng gặp mắt chao nghiêng Tay lúng túng chạm bàn tay khép nép Bức ảnh để dành cho ngày ghi lưu bút Phải vội trao đêm tiễn bạn lên đường Mang chí trai người rời ghế nhà trường Khoác lên mình màu áo xanh của lính Người ở lại giấu bao lời lưu luyến Đợi thư về ấp úng viết xa xôi... Có ai ngờ đau xé cánh hoa rơi Người lính trẻ ra đi không trở lại Chiếc ba lô mang hồn về quê ngoại Lẫn giữa tư trang có một tấm hình Máu đỏ bầm loang gương mặt nữ sinh (Viên đạn thù xuyên qua nơi ngực trái) Chữ nắn nót ghi phía sau mềm mại: "Ơi Phượng ngoan hiền, anh đã yêu em!" Đ.N.L.P * ĐỖ THỊ HẢI YẾN NẮNG MỚI Nắng mới đón hè sang Vội vàng chân em bước Con đường mòn chạy trước Em và nắng theo sau Em đưa tay khẽ lau Giọt mồ hôi nồng mặn Chiếc khăn tay anh tặng Thấm đẫm mồ hôi em Nắng như có chất men Làm má em ửng đỏ Sao giống như bữa đó Có người hôn trộm em Hình như anh đã ghen Vì nắng đa tình quá Cứ mơn man làn tóc Cứ thơm hoài má em Nắng mới tình yêu nhen Em say say trong nắng Trời trong mây đi vắng Chỉ còn anh và em. Đ.T.H.Y (haiyen9999@gmail) * ĐỖ VĂN DƯƠNG NỖI NHỚ DỊU ÊM Lời tỏ tình anh gửi tới nơi em Là bài thơ anh soạn bằng tin nhắn Của chiếc điện thoại hai màu.. đen trắng Tuy tầm thường nhưng kết nối tim yêu. Hai đứa gặp nhau nơi ký túc buổi chiều Còn chút nắng vàng xiên qua kẽ lá Chúng mình cùng ngồi chung một ghế đá Gặp lần đầu mà như đã thân quen. Bỗng lòng anh nhen một chút rối ren Tiếng sét nào đang len vào tim nhỏ Cơn gió nào đang lướt qua ngọn cỏ Rung nhẹ nhàng tựa như trái tim anh. Dáng em gầy nên nhỏ bé, mong manh Nhưng thắp lên trong anh niềm hy vọng Ngày nào đó chúng mình chung giấc mộng Được cùng nhau sánh bước giữa đường đời. Cái thuở ấy, chúng mình chỉ đôi mươi Nửa trẻ con và chưa người lớn hẳn Nửa bồng bột nhưng đã đủ chín chắn Nên ngọt ngào mà cũng lắm đắng cay. Bởi ngọt ngào nên Trái Đất cứ quay Ta vẫn vậy, ngày qua ngày chung bước Bởi đắng cay nên những gì thân thuộc Giờ chỉ còn là “thuở trước” dịu êm. Đ.V.D (dochanh155@gmail) * ĐỔNG NGỌC HÒA THUẬN MƠ VỀ EM Anh vẫn biết em đã chẳng của anh Của ai đó có lẽ anh không biết Nhưng trái tim anh vẫn hoài tha thiết Cảm nhận cùng em vị đắng của tình yêu... Em cũng đau vì thiếu vắng người yêu Anh cũng đau vì tình yêu lạc lối Trong trái tim có chi mà mang tội Mang tội yêu người, người không riêng ta Em đừng khuyên anh tìm giấc mơ hoa Với ai đó bằng tình yêu họ có Em đã hiểu tình yêu là kẹo nhỏ Tan dần rồi, có dễ ngọt thơm hơn? Trong tủi buồn hay tha thiết, cô đơn Anh vẫn mãi có đâu hờn trách Chuyện tình yêu muôn đời trong trang sách Chỉ đẹp khi tình dở dang thôi... Anh làm thơ giãi bày những chơi vơi Anh làm thơ để che đầy khoảng trống Nhưng chiếc thuyền mơ gặp cơn biến động Chở những mong manh theo sóng tan nhanh Cũng có những lần anh bắt gặp hạt mưa long lanh Như giọt nước mắt trong ngần em nhỏ xuống Giọt nước nước mắt sẽ vơi đi phiền muộn Nhưng em ơi anh nào có được để phai đi... Dù em bướng bỉnh, nông nổi điều chi Nhưng đó là lời lẽ trái tim em mách bảo Đối với anh chàng trai cao ngạo Gục ngã thật lòng khi đối diện cùng em Mong em sẽ gặp được những dịu êm Và em sẽ là nàng tiên hạnh phúc Dù dòng đời bến trong bến đục Anh mãi mơ về em... và mãi bên em Đ.N.H.T (hoathuan.itbd@gmail) * HT - TH NÚI Núi bao năm một mình lặng lẽ Đến một ngày mây ghé lại bên Thấy nơi đây thật bình yên Rộn ràng hoa cỏ một miền thiết tha Mây e ấp hiền hòa bên núi Cận kề nhau vui với niềm yêu Đắm say mơ mộng thật nhiều Núi - mây cùng hết cô liêu, tủi buồn Chợt một ngày có cơn gió lạ Đến cùng mây lơi lả đùa vui Và mây theo gió đi rồi Để cho núi lại thấy đời quạnh hiu Núi vẫn nhớ mây nhiều, nhiều lắm Dẫu biết rằng mây chẳng về đâu Bởi nay mây đã đổi màu Mặc cho riêng núi âu sầu lẻ loi Núi vẫn đứng một đời yên lặng Ngóng theo mây phiêu lãng nẻo kia Mơ xưa những phút cận kề Mây vờn bên núi hẹn thề thật vui Hoa cỏ cũng ngậm ngùi khắp lối Ủ rũ buồn theo mối tình si Hỏi mây rằng có quay về Lại bên đời núi như thề hẹn xưa?... HT - TH (bayloan12@yahoo) * HÀ VĂN NĂM NHẶT NẮNG NHÀ NÀNG Mùa hạ về nắng chói chang, Tôi sang nhặt nắng nhà nàng cất đi. Phòng khi gió rét đông thì Đem ra sưởi ấm mỗi khi lạnh lòng Xin Nàng, nàng có cho không? Hay nàng mang nắng ra đồng dãi chơi... Buồn lòng tôi lắm nàng ơi, Lấy chi hong chín nụ cười được đây? Cơn mưa nặng trĩu đám mây, Ướt vần thơ ướt cả đầy lòng tôi H.V.N (Newhavannam@gmail) * HẠ HUYỀN TỰ KHÚC 1 Em hiểu rồi những ngày tháng xa xôi Những kí ức… những nỗi niềm thương nhớ Sẽ như gió mùa thu ngang qua ngoài hiên cửa Gió vẫn dịu dàng nhưng đọng lại gì không? Em hiểu rồi những buổi chờ trông Câu hát cũ xa xăm trong mùa cũ Thu đi qua lặn mình trong nỗi nhớ Chợt thấy lòng mình hoá đá những vần thơ Em hiểu rồi vẫn chỉ thấy bơ vơ Nghe nghẹn đắng tuổi mình vụng dại Hạnh phúc chẳng tròn đầy như nỗi lòng con gái Xin gửi lại cho mùa một thoáng bình yên Khép lại những ngày kí ức ngủ quên Khép lại cả chuỗi cười thương nhớ Trả lại em ánh mắt buồn bỡ ngỡ Chợt sợ một ngày lại luống cuống bàn chân Hoa tím một chiều lặng lẽ bâng khuâng Rụng buồn tẻ… bên câu thơ buồn tẻ Con đường ngược chiều nào ngút ngàn xa đến thế Bối rối gặp mình trong câu hát nơi anh H.H (hahuyen2002@gmail) * HẢI VIỆT NỤ HÔN ĐẦU Có cơn gió nào hôn lên đôi môi em Một nụ hôn mà hằng đêm anh mong ước Cứ tưởng rằng trong tình yêu nụ hôn thường đến trước Nhưng nào ngờ yêu lâu rồi anh vẫn chẳng biết hôn Người ta thường nói trong tình yêu nụ hôn là cả linh hồn Khi hôn nhau đất trời xunh quanh như ngừng lại Anh cũng muốn thử một lần,để biết nụ hôn đầu ngây dại Nụ hôn đầu người anh chọn là em Đã nhiều lần anh đến gần và nắm chặt tay em Em khẽ nhắm hàng mi và đợi chờ một điều kì diệu Trong lúc bối rối,trái tim anh giường như chẳng hiểu Muốn hôn mà sao ngập ngừng chẳng dám hôn Rồi một ngày vì đâu em giận,em hờn Em lặng im chẳng nói gì dù chỉ là một tiếng Anh đợi chờ rất lâu rồi tự nhiên em buột miệng: “tình yêu mình dạt dào sao chẳng có nụ hôn” Một phút ngập ngừng,nhưng hạnh phúc nào hơn Anh lấy tay khẽ ôm trầm đôi vai gầy mảnh khảnh Anh khẽ hôn lên đôi hàng mi còn đang ướt lạnh Đôi môi kề và anh đã biết hôn Anh đắm chìm trong những vòng ôm Lòng khát khao một tình yêu bỏng cháy Nụ hôn đầu bất ngờ như thế đấy Nhưng đủ làm anh mãi mãi không quên H.V ([email protected]) * HÀN PHONG VŨ LỜI TỎ TÌNH TUỔI MƯỜI TÁM Ngày ấy tuổi tôi tròn mười tám Trái tim vô tư chưa biết nhớ bao giờ Hồn bình yên như hồ nước mùa thu Không gợn sóng chưa in hình thiếu nữ Rồi một hôm tan trường về lối cũ Thật tình cờ chạm ánh mắt hoa khôi Em - làng bên học cùng trường khác lớp Muốn làm quen mà không dám ngỏ lời Rồi từ đó chiều về tôi đứng đợi Dáng ngọc ngà trong tà áo trắng bay Vừa sánh vai em thẹn thùng bối rối: “Anh kì ghê sao theo lối em hoài” “Nhà của em nằm xa tít thôn Tây Anh thôn Đông cớ gì đòi chung bước? Em sợ lắm nếu mẹ cha biết được Sẽ đánh đòn em đấy biết không anh?” Đêm trở về ngồi nhung nhớ thâu canh Lòng bâng khuâng thương dáng em gầy nhỏ Hồn xuyến xao nhớ bờ môi mọng đỏ Tim bồi hồi vương luyến nụ cười duyên Mùa hạ cuối đến gần dạ rối ren Nhớ thương em muộn phiền bao đêm thức Trằn trọc nằm lòng cồn cào bứt dứt Nghĩ suy hoài mình nên nhớ hay quên? Lỡ yêu rồi tôi liều quyết một phen Viết thư tình gửi trao em chiều ấy Lời tỏ tình đầu tiên tôi ghi đầy trang giấy Chỉ vẹn ba từ đỏ thắm “Anh yêu em…” H.P.V * HỒ THANH CÂU CHUYỆN MÙA THU Anh hứa em về thăm Hà nội Trời heo may sao chưa thấy anh về? Nhớ để dành cho anh hương cốm mới Anh trở về đất Tổ cội nguồn quê Rồi ngày ấy anh về thăm Hà nội Đi bên em sao lòng quá bồi hồi Em ngại ngần dường như chưa muốn nói Thu đa tình quyến rũ quá đi thôi! Trời Thủ đô xanh xanh như thế đó Hồ Gươm thiêng soi dáng Tháp Rùa thiêng Tóc em mềm nên trời mưa nho nhỏ Má em hồng thu nắng ấm vàng thêm Em dịu dàng như mùa thu Hà nội Em đoan trang nên thu mới ghen hờn Đường Cổ ngư đêm trăng về ngập lối Hoa sữa nào thơm bằng những nụ hôn Vẳng đâu tiếng chuông chùa vọng lại Tan biến trong anh những vọng tưởng sa mù Mình vào chùa lạy Phật đi em nhé Tối nay về kể chuyện tiếp mùa thu ./. H.T (hothanh6789@yahoo) * HOÀI HƯƠNG VƯƠNG VẤN Em lạc vào anh phút tình cờ Vấn vương thoáng chốc ngỡ trong mơ Tưởng rằng tỉnh giấc là quên hết Mà sao tim không muốn hững hờ Em gọi thầm anh những chiều mưa Tương tư buồn vui mấy cho vừa Mùa qua mùa lại trăng tròn khuyết Xao động từng cơn gió đòng đưa Em nhớ mắt mình soi bóng nhau Hơi ấm bàn tay dịu nỗi sầu Tri kỷ tri âm chia ngọt mặn Môi mềm quấn quýt giữa trời sao Em biết tình yêu chưa đủ say Để níu hồn anh ở phương này Hương duyên tơ tóc còn xa lắm Ước đến một ngày nợ trúc mai H.H (dieuhasaigon@gmail) * HOÀI VÂN CHO NHAU HƯƠNG TÌNH Ngắt một cành chiều đuổi nắng đi Vén màn gió nhẹ thổi qua mi Hái Trăng tình tự cùng Sao sáng Giữ chặt tay anh nói thầm thì Mượn yêu thương nhé một nụ hôn Mắt nhau như cửa sổ tâm hồn Dịu dàng hai trái tim thủ thỉ Răng cắn vào môi tình thật thơm Quyện vào hơi ấm lòng hai đứa Đêm xuống dìu nhau một lần đưa Lối về cỏ dại hờn không nói Chỉ có đôi ta với gió đùa Chân em như muốn mình in gót Để khớp theo anh dấu vết hài Anh về em gửi hương mùi tóc Kỷ niệm đêm này nhớ đừng phai H.V (manhtinhdoivn@gmail) * HOÀNG THỊ THU THANH TỪ KHI NÀO? Nhiều lần em tự hỏi Yêu anh từ khi nào? Lòng em không là biển Mà bồi hồi xôn xao Ngước mắt lên trời cao Một vì sao nhấp nháy Anh là ngọn lửa cháy Thiêu đốt trái tim em Hay là chốn bình yên Ru em trong giấc ngủ Em thì thầm tự nhủ Từ khi nào yêu anh? H.T.T.T ([email protected]) * HOÀNG KHOA NGUYỄN GÔM VÀ BÚT CHÌ Có đôi bạn thật lạ Là bút chì và gôm Bút chì thoảng mùi thơm Còn gôm thì bừa bộn Bút chì hay mang nón Còn gôm để đầu trần Bút chì thích trực sân Chỉ mình gôm hay trốn Khi bút chì ghi lộn Gôm vội sửa lại bài Lỡ bút chì gạch sai Để gôm bôi nét vẽ Bút chì sao xinh thế Gôm ngắm hoài không thôi Những làn gió xa xôi Thổi bút lăn nhè nhẹ Khi bút chì sắp té Gôm đỡ dậy nâng niu Bút chì ơi có hiểu Tiếng gôm hoài thương yêu H.K.N (nhkm.1988@gmail) * HOÀNG ANH TUẤN MÙA PHƠI VÁY Qua giêng hai rẽ sang mùa phơi váy Khi màu khèn đã phai nhạt hội xuân Bên cọn nước tay em vò vạt nắng Váy vén cao suối lượn bắp nõn ngần Đầu vách nứa anh gọi lời thương mến Khẽ thôi anh, nả trở giấc tan sương Bắt đền đấy, xà cạp em lấm cỏ Cái đêm tình thức trắng giữa lều nương Vai lù cở em địu mùa xuống chợ Bước xuân đi khó cản cuốn như mê Mùi thắng cố, rượu ngô, và phân ngựa Mô hôi anh níu váy chẳng cho về Váy hoa nở trên bờ rào vẫy gió Lũ bướm non hau háu mắt khát thèm Đám trai bản muốn hóa thành lũ bướm Bay lạc vào miền thổ cẩm trong em Chúng đâu biết anh đã thành con bướm Của riêng em giữ nhịp váy đong đưa Em chẻ củi, xe lanh hay cõng nước Nhớ canh chừng cất váy kẻo trời mưa Anh xuống huyện theo bạn bè làm thợ Nợ áo cơm ít có dịp thăm nhà Chiều nay tắt đường rừng qua bản Phố Váy em kìa, phơi trước cửa người ta? H.A.T (hoanganhtuan.calc@gmail) * HƯƠNG CỎ ĐỪNG…! Đừng ví em như gió Đừng xem em như mây Em không là bóng cây Cũng không là tinh tú Đừng ví em là biển Em không là bến chờ Em đâu là câu thơ Khi buồn thì…anh đọc Đừng xem em là nhóc Bởi em hai mươi rồi Anh đừng hoài đùa chọc Em là con thuyền trôi Đừng tưởng anh – nhà thơ Rồi mặc tình biến hóa Hồng nhung cần một đóa Lời yêu cần một câu Vậy mà em đợi lâu Như bầu trời đợi nắng Anh đừng nên im lặng Lời thì thầm yêu em. H.C huongco156@yahoo * HƯƠNG ĐÀI EM CÓ NGHE? Lạ lùng thay hai tiếng “yêu em!” cái miệng cứ ngắc nga ngắc ngứ trang giấy vẫn ngập ngừng câu chữ bên em anh như đứa trẻ vụng về Định bụng gặp nhau sẽ nói bao điều về nỗi lòng anh yêu thương da diết về ước mơ không bao giờ ly biệt những khát khao, khao khát rất con người Trong giấc mơ anh luôn thấy em cười cái nhoẻn môi làm đất trời nghiêng ngả cả chim chóc, cỏ cây, hoa lá hờn ghen! Cảm ơn đời cho anh được làm quen yêu say đắm một đóa hương sắc thắm. Tình yêu ơi, đâu rồi lòng dũng cảm giúp anh nói nên lời? Ngày không em anh thấy chơi vơi ngày không em chất đầy đau khổ chim bặt tiếng, gió lặng im, lá đổ mây ngừng trôi, u ám cả bầu trời Con tim anh đang thôi thúc rối bời em nghe chăng trong ngực anh thình thịch em có nghe lời anh chưa nói được có thấy anh đang trộm ngắm em không? Câu trả lời anh vẫn chờ mong như mỗi sớm anh thường nuôi hy vọng một ngày mới hồng tươi nắng ấm mầm xanh lên nhựa sống trào dâng... H.Đ ([email protected]) * HUỲNH MINH TÂM TỪ KHI NHÌN VÀO ĐÔI MẮT ANH Có nhiều điều đã khác trong em Lá rất xanh hoa cúc vàng quá đổi Con bướm trắng ngẩn ngơ tà áo mới Cơn mưa dài ngỏ tiếng xuống vòm cây Gốc phượng già bông trẻ thơ ngây Em nhặt câu thơ cài lên mái tóc Đôi chim sẻ giao mùa hương thóc Bên hàng rào có một khúc sông xanh Trên tay em ánh trăng về ươm hạt Đôi má em hoa nở hồng đào Trong ngực em có cây đàn lạc phách Giấc ngủ sâu đằm vài giọt hư hao Mẹ bảo em ra đồng, em đi chợ Mẹ bảo mua trầu, em lại mua vôi Đêm lặng quá em khua gió bấc Cửa cài then thoảng hương bưởi bồi hồi Bởi trong mắt anh có tia nắng lạ Bởi anh nhìn em có một bầu trời Một con sáo gọi bầy ríu rít Một con đường thầm thĩ một vì sao H.M.T (tamdailoc@gmail) * HUYỀN TRÂN ĐỢI ANH TRÊN FACE BOOK Lâu lắm rồi sao không thấy anh like? Để em đợi hoài mỗi khi ai feedback... Anh quên comment như một người lữ khách, Cho dù em có attach những tấm hình! Anh vẫn nặng tình với khung ảnh frame? Thêm lãng mạn cùng instagram lôi cuốn? Anh luôn đổi cover như em muốn, Rồi thổi hồn như khi tạo fanpage? Anh thường nhớ em qua newfeed mỗi ngày, Vui khi thấy avatar chúng mình trên trang chủ. Anh đang nghĩ gì hay nearby cùng người cũ? Bỏ mặc event mình ấp ủ những khát khao... Anh tiếp tục adfiend với người mới hay sao? Để mình em cồn cào tạo group chờ mòn mỏi... Chỉ mong anh hàng ngày còn follow theo dõi, Đừng block em rồi, kết nối lại sao anh? H.T (tranhuyen1980nb@gmail) * HUỲNH ÂN ĐI HOANG Tháng mười một trời làm mây trên những chóp nhà cao tít, con nắng bỏ đi hoang Chẳng phải là một trò chơi trốn tìm như ngàn ngọn gió, đỏng đảnh bấu chặt vào từng lớp khăn choàng mềm, mịn và thơm mùi nguyệt quế Mà là một cuộc đi hoang thật sự, như trái tim em! Tháng mười một, tán sa kê xanh nõn sau những trận giông Chú sâu xanh buông mình lắc lư nhịp theo bản tango mùa đông, uyển chuyển,cuồng say đầy mê mải. Hương nguyệt quế phảng phất trong sớm mai trời xanh ngắt, mặc con nắng vẫn đi hoang chưa về. Như trái tim em đi hoang từ độ ấy… chưa về Con nắng đi hoang chưa về! Em đi hoang chưa về, tí tách hạt rơi! Bàn tay kiếm tìm bàn tay, dưới mé hiên tí tách hạt rơi. Tháng mười một Ngày muộn Con nắng trở về trên mái tóc ngang vai thoảng hương nguyệt quế như những bộn bề thương nhớ. Tháng mười một. Nghe lời tình tự trái tim non Em trở về, đỏng đảnh như gió và lắc lư theo bản tango như chú sâu xanh buông mình Ai hiểu em? H.A (anhuynhqn@yahoo) * HUỲNH BẢO DU BÂNG KHUÂNG Đã qua rồi những mùa lá rất xanh Bỗng một hôm cây đổi màu phượng hát Sợi tơ lòng bâng khuâng một khúc nhạc Tớ viết tên người trên chiếc lá hôm qua Mùa hạ đến cùng với những chùm hoa Đã đi qua một khoảng trời xưa cũ Chiếc lá buồn khép mình trong giấc ngủ Xao xuyến lòng có chiếc lá rơi bay. Tớ mến cậu, nhưng sao vẫn loay hoay Chút tình đầu, ngập ngừng không dám nói Để giờ đây ôm trong lòng một nỗi Thương nhớ người - câm lặng mối tình xa Phượng rực rỡ nở trong tháng ngày qua Lòng ngẩn ngơ nhặt những mùa thương nhớ Chút vấn vương ép vào trong trang vở Gửi tặng mình và một giấc mơ xa... H.B.D (pink_snow721@yahoo) * KIM DUNG LỜI TỎ TÌNH ĐẦU TIÊN Lời tỏ tình đầu tiên em chưa ngỏ Để một đời day dứt nhớ thương nhau Có nhiều đêm em thầm hỏi tại sao Sao ngày ấy em dại khờ như thế? Một tiếng "yêu..."cớ gì em không thể? Lỡ một lần .. dang dở cả trăm năm Anh thân yêu trên vạn nẽo xa xăm Anh có hiểu nỗi lòng em khi đó? Sao em không gởi yêu thương cho gió? Gởi nhớ nhung theo từng áng may bay Gởi về anh tất cả những mê say Anh sẽ hiểu... những điều em muốn nói Ôi tuổi thơ với đôi lần nông nỗi Có cách nào thay đổi được không anh?! Em bây giờ mái tóc đã thôi xanh Nhưng kỷ niệm như nỗi đau còn mãi K.D (dungkimeli nguyen) * KHẮC MINH NHŨNG GIẤC MƠ ÊM Nơi không có nỗi buồn Anh nắm tay em trên con đường nho nhỏ Tràn ngập hoa dịu dàng cơn gió Hoàng hôn say Nơi không có đắng cay Hoa sứ nở trắng lòng thanh khiết Chỉ còn tình yêu bất diệt Anh vuốt tóc em Nơi không có hờn ghen Người ta trở nên cao thượng Em ngả vào vòng tay độ lượng ấp ám tự tin hơn nơi không có cô đơn ti-gôn tràn ngập lối lời yêu không còn gian dối anh thay bằng nụ hôn Trong cơn mơ người được sống người hơn Mở mắt mới hay mình mất mát Nơi sâu thẳm trái tim em vẫn hát Lời yêu cho anh trong những giấc mơ qua K.M ([email protected]) KHẮC MINH HẠT NGÔ XANH ừ thì em chim sẻ Gõ lên đồng tìm hạt ngô xanh gió tháng giêng rung nẩy ngọt lành lá tháng giêng xanh non đồng bãi cắc cớ gì nghi ngại râu ngô vàng phất phơ? ừ thì em ngây ngô chở hết mùa cánh mỏng dẫu hay trời rộng dẫu biết rằng sông dài sao yêu thương vẫn trên đầu mong manh? trong tiếng cười nhiều nỗi nhớ về anh vẫn thánh thiện như ngày chưa thể vỡ em tuy đôi lần nghẹt thở những hạt ngô dày nghèn nghẹn khoảng không gian tiếc gì đâu những tiếng kêu khan thi thoảng ngỡ bạn tình nghe thấy nào phải khi yêu mới nói lời nhân ngãi em vẫn thì thầm trên những bước đường quen sáng sớm nay vẫn mọi thứ êm đềm trái tim nhỏ vẫn rung nhiều mới mẻ trên cánh đồng em chim sẻ gõ tìm những hạt ngô xanh K.M ([email protected]) * KẾ ĐỒNG BÁC MỘT CHIỀU PHỐ NÚI Một chiều phố núi tôi lên Sương giăng phủ lối chợt quên đường về Mắt huyền như bỏ bùa mê Lời thương dịu ngọt tỉ tê gợi sầu Ly cà phê sữa màu nâu Thơm thơm ngọt đắng một câu thơ tình Mỉm cười thơm chạm môi xinh Mờ mờ ảo ảo tay mình tay ai. Gió đưa một suối tóc dài Bồng bềnh đổ xuống đôi vai lạnh gày Rưng rưng giọt lệ đong đầy Người ơi xin ở lại đây đừng về! K.Đ.B (kedongbacninhbinh@gmail) * LÊ HÒA BẮT ĐẦU Bắt đầu là nỗi nhớ Run run chiều heo may Đêm về nghe hơi thở Rất gần trong mê say Bắt đầu là tiếng hát Tan trong chiều mưa rơi Ta nghe lòng ấm lại Giữa nhịp tim bồi hồi Bắt đầu là hạnh phúc Dịu dàng và mỏng manh Ta mơ về nơi ấy Chỉ có hai chúng mình… Thế mà đành xa cách Chẳng thể hiểu vì đâu Ta về ôm nỗi nhớ Nơi tình yêu bắt đầu L.H (lehoa.hoivanhoc@gmail) * LÊ THỊ THU HẢO NGƯỜI THỨ BA Vẫn biết là ngu ngơ Yêu một người có vợ Vẫn biết là nhung nhớ Dẫu tan vỡ trái tim Tình yêu không có tuổi Cũng chẳng kể thời gian Khi cùng chung một điểm Đồng cảm rất dịu dàng. Nhưng tình yêu vẫn thế Luôn như ngàn mũi tên Nếu ta không lí trí Sẽ như chim trúng tên. Mình chia tay anh nhé Dẫu đau chỉ một lần Còn hơn âm ỉ mãi Để nỗi buồn người thân. Hạnh phúc luôn là thế Mật ngọt và chông gai . Ngã rồi ta đứng dậy Bình minh xóa đêm dài. Ta mỉm cười vui vẽ Dẫu lệ úa trong lòng Thôi từ đây anh nhé Ta trở thành hư không . Nói không nhớ thì dối Thật ra nhớ rất nhiều Kìm hảm nỗi nhớ ấy Em như người liêu phiêu. Có đau cũng nén vậy Người thứ ba tội đồ Nếu ta còn biết nghĩ Hạnh phúc chẳng đến bờ. Giờ em không nhớ nữa Cũng chẳng thể buồn lâu Yêu không nghĩa phải đến Hai thể xác bên nhau. Thôi phải đành cố vậy Xin hẹn lại kiếp sau Nếu có duyên sẽ gặp Bên nhau đến bạc đầu L.T.T.H (chauuyenlam@gmail) * Lee TP NỬA NỤ CƯỜI (Tặng vợ yêu Vương Vân Anh ) Nụ cười em làm rớt Anh nhặt được, em ơi Trả em một nửa thôi Còn phần anh một nửa Nên bây giờ hai đứa Đều có nửa nụ cười Khi nào môi chạm môi Nụ cười thành trọn vẹn Gặp anh, em e thẹn Sợ anh đòi nửa kia Một nửa của anh kìa Sao mà thân quen quá Nửa nụ cười, không trả Để môi mình nhớ nhau Để tim nghe ngọt ngào Bao nhiêu là ước mộng Khi môi anh lạc lõng Khẽ gọi thầm em ơi Nửa nụ cười đâu rồi Nửa này, ôi, nhớ lắm Lee TP (voongapao@gmail) * LÊ ANH HÙNG ANH SẼ CHỜ EM Bài thơ này anh viết tặng cho em Là bài thơ anh kể về hai đứa Khi anh chọn em, lấy em làm điểm tựa Một khúc nhạc tình sắp sửa được vang lên Anh thật vui sướng khi có em kề bên Những khó khăn anh vượt lên tất cả Những buồn đau, khó khăn, cùng vất vả Anh quen em và anh đã trưởng thành Em ơi em! Em có hiểu vì sao Trước ánh mắt của bao người con gái Anh lại chọn em, trao tình mãi mãi Không phải lo toan thất bại tìnhtrường ??? Em có biết khi đứng trước con đường Tìm được người mình thương là rất khó Bởi chính ngay trên con đường đi đó Có rất nhiều ngã rẽ, lối đi ngang Anh yêu em không phải bởi giàu sang Anh tin em là một người chu đáo Vì tin em, nên lòng anh tự bảo Anh yêu em, muôn thuở sẽ không phai Nếu lòng em chưa biết chọn ai Mà đang đi tìm một bờ vai vững chãi Thì anh xin em, phút giây em nhìn lại Có một chàng trai đang cứ mãi đứng chờ Lời tâm sự gửi gắm qua vần thơ Anh đã viết sau hằng giờ suy nghĩ Dù thơ chưa hay và văn chưa đạt lí Nhưng đó là tâm trí của anh lúc này Mong em nghĩ và trả lời anh ngay Ngày valentine cũng đang gần đến Anh sẽ chờ tin em, thắp lên cây nến Cây nến niềm tin, hi vọng mãi trong đời. L.A.H (sunghieptinhyeu9x@gmail) * LIM SẾN NGỎ TÌNH Này em! Xuân chín sang hè Mưa buồn nhượng nắng tiếng ve rộn ràng Sáng nay điệp đã nở vàng Bằng lăng đổ tím phượng quàng đỏ tươi Này em! Tình đã chín muồi Tuổi trăng đôi tám thắm môi má đào Vườn xuân níu bước xốn xao Dắt em sang hạ đi vào tình yêu Này em! Đôi tám mỹ miều Ngại ngùng chi nữa làm kiêu nắng vàng Anh đem si dại đổ loang Ướt áo duyên tình mở thoáng con tim Này em! Sao mãi lặng im Để anh ngọng ngịu đi tìm tơ duyên Anh gieo một hạt yêu điên Tưới thao thức xuống trong miền nhớ nhung Này em! E ấp thẹn thùng Đưa tay anh dắt theo cùng tháng năm Yêu thương anh trải em nằm Giận hờn giũ bỏ đắp chăn chung tình Này em! Xin chớ lặng thinh Hạ vàng đốt cháy duyên tình non xanh Này em! Hãy nhận lời anh Tình đầu trao ngỏ khắc thành trăm năm L.S * LINH HOÀI HẠNH PHÚC TỪ NGÀY TA ĐI CHUNG XE ĐẠP Trong dòng đời tấp nập giữa hang tỉ người ta vẫn tìm thấy nhau Dù có vô tình như gió thoảng qua mau, ta vẫn nhận ra đó là người đặc biệt. Anh - chàng sinh viên nghèo cả gia tài chỉ có chiếc xe đạp cà tàng cũ rích Vẫn hàng ngày tới lớp học Nhân Văn Con gái lớp mình ai cũng đẹp như trăng Em xinh xắn, đáng yêu, anh âm thầm để ý! Nhưng anh mặc cảm, bởi biết mình xấu xí Chỉ len lén ánh nhìn về cô bé mắt nai Anh nghĩ xa xôi, rồi buông tiếng thở dài Anh biết chứ, tình không như cổ tích. * Ngày tháng chẳng đợi ai cứ đua nhau nối tiếp. Thấm thoát một năm trời mình chung lớp với nhau Mà lời yêu vẫn chưa nói câu nào Chỉ dừng lại ở những lần đùa cợt. Một chiều thu…anh đang dạo chơi trên gia tài của mình - là xe đạp Bỗng gặp em tản bộ chốn công viên Trông thật dễ thương..! Em vừa đi vừa ngắm nhìn từng chiếc lá chao nghiêng. Anh ghé đến mỉm cười: “Ai muốn đi xe đạp ôm miễn phí?” Em nguýt yêu “Đúng là đồ quỷ sứ!” Và anh chở em về bằng xe đạp cà tàng đẹp nhất mỗi giỏ hoa. * Năm thứ ba… Thấm thoát cũng đã nhiều lần ta dạo cùng nhau Anh cảm thấy tình cảm từ em như đã nảy sinh (chẳng biết có thật không hay chỉ là ngộ nhận!) Anh không dám tỏ tình nên mặc cho số phận. Ta vẫn là đôi bạn thân... * Cho đến một ngày kia... Anh vẫn nhớ như in ngày 14 tháng 2 năm thứ tư Đại học Ngày mà trái tim của một thằng con trai muốn vỡ òa lên khóc Ngày mà trên thế gian này có một người nhận ra rằng sự thật trên đời có cổ tích tình yêu Bởi giọng nói ngọt ngào của người ngồi sau xe đạp khẽ ôm anh và thủ thỉ một điều: “Em yêu anh” L.H (nguyenvuhoailinh@gmail) * LÊ ĐÌNH TIẾN LỜI TỎ TÌNH ĐẦU XUÂN Mùa xuân về trong mắt Tỏ tình lời đầu tiên Một mùi hương xao xuyến Cứ bâng khuâng trước thềm. Ngoài kia hoa nhãn nở Ngõ quê rơi rụng đầy Một chấm mưa bé nhỏ Giựt mình những ngón tay. Bao nhiêu là cảm xúc Không nói được lên lời Có điều chi như muốn Biến tôi thành thơ thôi. Một lời yêu, tôi biết Muốn hét vang buổi chiều Cả cơn mưa nhẹ quá Không thành một tiếng kêu. L.Đ.T (ledinhtien.hy@gmail) * LÊ VI THỦY YÊU ANH NHIỂU NHƯ THẾ vàng hanh nắng, con gió loạt xoạt xòe phố mặt nguời, lạ đường lổn nhổn xe choe choe còi ồn ĩ bỗng nhớ anh im lặng lá sấu vàng vàng ong mái tóc em chạy dọc phố tìm anh vấp ngã, duyên nợ ngã vấp đôi mắt anh, những tuệ cảm vặn mình cho em ngày lịch mịch, trả hết mọi chân mây, ngủ vòng tay anh xa anh rồi thu không xao xác đau lòng sổ bụi, quê xa mới biết yêu anh nhiều như thế L.V.T empleiku24@yahoo> * LÊ MỘNG NGỌC TRÂM BẠO PHỔI TRAO EM Anh từ dạo nẩy mầm si Thức thì nhung nhớ, ngủ thì…chiêm bao Nhớ thì nhớ đến nôn nao Chiêm bao thì đến chiêm bao dại lòng Em là cô bé xóm trong Mỗi ngày tới lớp thong dong bộ hành Áo dài hai vạt trắng tinh Chao nghiêng cánh gió chông chênh hồn người Tóc mây vén, môi đào cười Chào nhau cho cả đất trời rạng tươi Tuổi mười bảy, thể vàng mười Căng mây mẩy dáng xuân ngời thanh tao Anh từ xứ lạ mới vào Hơn em một lớp, chung nhau một trường Giờ anh vô lớp còn sương Giờ em vô lớp nắng dường nghiêng nghiêng Tháng ngày ôm một niềm riêng Đường quê em bước hóa miền mộng mơ Gặp em…ao ước… thẫn thờ Bao lời muốn ngỏ… cứng đờ đầu môi Chớm hè, sắp hết khóa rồi Tiếng ve như giục một lời phải trao Chiều nay con gió thì thào Chuyện anh trao bức thư vào tay em… L.M.N.T ([email protected]) * LÊ NGUYỄN HOÀNG SƠN ĐI TÌM LỜI SÁM HỐI (Cho tình đầu) Một mùa đông Mưa đan dày nỗi nhớ Tôi lần tìm những kỉ niệm bỏ quên Những con đường không tuổi... không tên... Những giấc mơ Vở tan ra trong lòng đêm nhân loại. Trái tim lẽ loi Cố níu chút thương yêu Một người đã đánh rơi trong buổi chiều dĩ vãng Bàn tay tôi chới với Nước mắt tôi rơi Hạnh phúc miên man Trôi tuột vào khung trời quên lãng. Tôi là đứa trẻ mồ côi Thời đại bỏ rơi tôi vào tận cùng khoảng không giữa quên và nhớ Bởi vì còn mắc nợ Một chút tình buồn với kí ức mong manh. Tôi đi tìm... Nhưng lại mất tuổi xanh Tôi đi đi tìm.. Bỗng nhận ra mình đánh rơi nhiều thứ quá Đâu những thân quen, giờ thành xa lạ Bàn tay đưa nôi một thoáng đã xế chiều. Tôi đi tìm.. Lở để trái tim từ chối tình yêu Làm đau một người nên thành ra có lỗi Đến bây giờ trên môi còn vẹn nguyên lời sám hối Trả vay hoài Hoang phế giấc mơ tôi L.N.H.S * LÒ CAO NHUM TRƯỚC SÂN GA Đợi trước sân ga Rút sợi lạt Bẻ từng đốt Từng đốt. Từng phút Từng phút một Ậm ạch trôi. Mà trời xa xanh quá Hun hút đường ray Tiếng còi tàu nhoi nhói Thoảng trong bụi sương Mơ hồ. Từng đốt Từng đốt một Em ở đốt nào? Sợi một Sợi hai Còn bao nhiêu sợi nữa đây? Hun hút đường ray Sợi lạt thách thức Sợi lạt kiên định Sợi lạt đợi Phút lóe chớp giữa làn bụi sương mờ Tiếng trái tim Rậm rịch Vào ga. L.C.N locaonhum@gmail * LƯƠNG ĐÌNH KHOA ĐỒNG DAO THÁNG SÁU RU TÌNH Những ngày dài tháng Sáu Nắng khát tình hong mình ram mái phố Đổ luênh loang cơn nóng bức mặt đường Tình cho không…. Tình uể oải Mùa trễ nải trên mỗi lối ve ran Người xa phía chiều tàn Ru hoàng hôn hấp hối Nỗi đau thôi khờ dại Ngủ vùi một đêm trăng Mây tháng Sáu giăng màn Rỉ rả lời bóng tối Cơn gió hoang vồi vội Thổi rơi tình nhớ quên Một hình dung về em Giấc mơ nghiêng nhàu nát Ta - vòm trời cô độc Vò tháng Sáu đau xót Hát đồng dao ve sầu Biết về đâu, về đâu? Dòng sông không nhịp cầu Người đưa đò đã chết (Trong một đêm say khát Thèm chạm bờ môi trăng) Ta ở lại bến sông Mắc cạn cùng tháng Sáu Tình em còn nương náu Lời thương về neo đậu Cánh buồm nào cho nhau? L.Đ.K (Khoadinhluong@gmail) * MÙA TRÂM ỔI CHÍN CHO MÙA THU Ở LẠI (Viết cho nhà thơ Huy Quang Lê Nguyễn Hoàng Sơn) E ấp chiều cơn gió heo may Em nắm chặt bàn tay vào kỉ niệm Lời yêu thương anh trao màu cỏ tím Ngây ngất hồn em sau hồi trống tan trường. Ngày ấy em còn màu áo thơ ngây Chưa nhuốm bụi phong trần chua chát Lời yêu anh trao em như cơn gió mát Xuyến xao hồn trong mười ngón tay đan. Tâm hồn em từ ấy đã đa mang Thẹn thùng hướng về anh tìm ánh sáng Ai cũng bảo tình yêu là mù quáng Riêng em tìm chân lý của con tim. Và rồi thời gian đã mấy độ phai tàn Mùa thu đánh rơi kỷ niệm xưa còn ở lại Trong trái tim em vẹn nguyên lời yêu khờ dại Những chiếc lá vàng rơi ngập lối đi xưa. Nếu thời gian có cho em thêm một lần chọn lựa Em vẫn sẽ dại khờ như thế mà thôi Khi lời tỏ tình anh khẽ thốt trên môi Thì trái tim đâu còn là của riêng em nữa M.T.O.C (lucbinh23@gmail) * NINH AN RA PHỐ… NHỚ EM Anh nhớ em nhiều, em có hay ? Nhớ từ mặt đất tới chân mây Hồn anh trao gửi theo con gió Như sóng biển xa nhớ dâng đầy Em có nhớ, như anh nhớ em? Nhớ lần hò hẹn buổi đầu tiên Trời thu biêng biếc ru tình thắm Môi ngát hương thơm nụ ước nguyền Nhớ quá đi thôi chuyện chúng mình Ngập ngừng e ngại em lặng thinh Lời chưa kịp ngỏ hồn say đắm Chìm đáy mắt em một thoáng nhìn Yêu bờ biển gọi sóng xa khơi Yêu anh em nhúng nhẳng đôi lời Tình yêu như giấc mơ thầm lặng Để nói mình yêu suốt cả đời Phố vắng chiều nay thêm nhớ em Du dương lời gió gọi êm đềm Đi đâu cũng nhớ về chỗ cũ Ra phố vắng người... thấy nhớ thêm N.A ([email protected]) * NGUYÊN CHƯƠNG HOA Ô MÔI NỞ XÒE TỪNG CÁNH Chị ơi! Hoa ô môi tím biếc trước sân nhà Vạt nắng cuối ngày sợi thưa, sợi nhặt Con gà mái cục ta cục tác Gọi đàn con về ăn vốc gạo trắng chị vung trên mặt sân Chị ơi! Chờ đợi gì nữa, đã hơn 40 năm Từ cái ngày anh hối hả hành quân Lời tỏ tình đầu tiên cũng là lời cuối “Em thương anh thì đợi…” Hơn 40 năm… Chị vẫn nhớ mãi lời tỏ tình đầu tiên Nhớ cả cái cảm giác nóng bừng trên khuôn mặt Khi anh trao cho chị cành hoa ô môi tím biếc Giọng ngập ngừng: “Em có thương anh không?”. Hơn 40 năm… Lời tỏ tình đầu tiên vẫn nồng ấm trong lòng Anh không về, chị chít khăn tang trên vành nón Mái tóc thề, chị bới cao cho gọn Giữ vẹn lời tỏ tình, chị hóa thành góa phụ Dù chưa một lần mặc áo cưới đón dâu Chị ơi! Chờ đợi làm chi Người ra đi đã hóa thành cát bụI Anh không về Hoa ô môi run run nở xòe từng cánh hờn tủi Ơi hỡi chị ơi Hoa ô môi Nức nở rụng tím sân nhà… N.C (nguyenchuong73@gmail) * NGUYÊN CHƯƠNG ƠI HỠI LÁ DIÊU BÔNG Em đáp lại lời tỏ tình của anh bằng câu thách: Tìm được lá diêu bông, em lấy làm chồng Anh thẫn thờ… Mình đâu phải Hoàng Cầm, dễ gì tìm được lá diêu bông! Nắng réo rắt ngoài sân Mưa chập chùng trên đồng sâu, đồng cạn Bắt chước Hoàng Cầm, anh đi tìm lá Trăm cánh đồng gần, chục vạt đồng xa Bước chân anh vẹt gót chiều mênh mang tím Một năm trôi qua Anh bơ phờ vì chưa tìm được lá Em trách anh yêu em mà sao không kiên nhẫn Phận gái lấy chồng Phải tìm cho được bến trong Phận gái lấy chồng phải tìm cho được bến trong… Anh như con thiêu thân Lao đi tìm lá Đêm bạt gió sương, ngày thắp lửa nắng Bước chân trần lang thang trên muôn nẻo đường xa thẳm Hai năm, ba năm… Xòe bàn tay vẫn trắng ngần bọt sóng Quặn thắt lòng đâu hỡi lá diêu bông? Em lấy chồng Chưa biết bến đục bến trong xa nửa vòng trái đất Câu thách đố: Anh tìm được lá diêu bông… Nghe chao chát trong lòng. N.C (nguyenchuong73@gmail) * NGUYỄN QUANG CHỈ NGẦN ẤY THÔI Tôi muốn viết lên mây sợ gió cuốn đi Tôi muốn viết lên cát sợ sóng xô mất Muốn nói bằng lời ngại em cho không thật Giữ trong lòng ngại tim mình thiên di Tôi gửi trăng sao lưu lại làm tin Để hôm nào em ngước nhìn trời đêm cầu nguyện Trăng sao sẽ kể em nghe tròn câu chuyện Có một người… chỉ ngần ấy thôi N.Q ([email protected]) * NGUYỄN CÔNG NGHĨA MƯA TÌNH ĐẦU Sau làn mưa rơi Một tà áo trắng Cô học trò ơi! Tâm hồn có lạnh? Áo ai thấm ướt Giá buốt lòng tôi. Ôi, cô vấp ngã Ấy chết, thôi rồi! Bước lao nhanh tới Lòng vẫn thấy đau. Tôi ngồi xuống cạnh Hương tóc ngạt ngào. Phút giây bối rối Cô bé đứng lên... Tôi cười “Xin lỗi... cho tôi biết tên!” Bé thẹn đỏ mặt Càng thấy dễ thương. Hạt mưa trong vắt “Tên tôi?... Thùy Dương”. Mưa còn rơi mãi Xa tít ngàn phương. Tôi và cô bé Chia tay cuối đường. N.C.N (cnguyen2010@gmail) * NGUYỄN PHƯỚC HẬU TRẢ Trả em nửa mối tình đầu Nửa lời hẹn ước nửa câu thơ buồn Trả em một nửa yêu thương Trải đều trên nửa đoạn đường đón đưa Trả em nửa mái hiên xưa Nửa môi hôn ướt cơn mưa cuối mùa Trả em một nửa giấc mơ Suốt thời khốn khó nuôi vừa đôi tim Trả em một nửa bình yên Chia nhau hai nửa muộn phiền từ đây Gói riêng một mảnh trăng gầy Ủ cho ấm những tháng ngày không em… N.P.H (nobita82@hotmail) * NGUYỄN THỦY KỶ NIỆM MỐI TÌNH ĐẦU TIÊN Phượng nở hè về em có làm thơ? Sợi nhớ sợi thương - đôi bờ cách trở Nhớ dáng tóc mây, nhớ làn môi đỏ Những năm học trò…giờ đã xa xăm Năm tháng biên cương chẳng được về thăm Suốt mấy mùa đông trên rừng biên giới Khoác áo phong sương, em còn chờ đợi? Hẹn ước ngày xưa hun hút cuối trời… Nơi đất Ăngkor mong được nhận lời, Em yêu dấu cho tôi niềm hy vọng Mối tình đầu đừng cho nhau mật đắng Hãy ngọt ngào hơn đường mật nhé em Và thư đầu tiên em đã nhận lời Bên gốc phượng lúc tan trường thuở ấy Tờ thư viết trao em chiều thứ bảy Em nhận rồi ta run rẫy nhìn em… Nỗi nhớ thương giờ mãi khắc vào tim Tóc đà trắng như tình ta trong trắng Mấy mươi năm vẫn tình trong thầm lặng Bóng hình người con gái tuổi tròn trăng Núi rừng biên giới: Kampuchia - Thái Lan Ba tháng một lần thư được chuyển sang Ngẫm từng chữ từng dòng trang tình ý Dưới giao thông hào, đọc lời thơ bình dị Ngọt ngào hương yêu mong chút lòng thành Nỗi lòng xưa sao em vội bước nhanh? Cho mối tình đầu mong manh vụt biến Để bây giờ ôm trái tình cay điếng Thương mối tình đầu lời tình câm nín Mơ dáng xưa, bên gốc phượng thuở tan trường N.T (nguyenthuyqueson@gmail) * NGUYỄN TẤN THUẬN EM CHÃ … Em chã nghe lời anh nữa đâu , Sao anh cứ bắt phải âu sầu Thơ tình anh lén vào trong cặp , Cho buổi chiều về cay mắt nâu ! Em chã đi về chung lối đâu , Bạn em nó chọc riết nhức đầu Hôm nay đường vắng hoa, bướm lượn Ngoái lại nhìn anh có bước sau? Em chã mơ về anh nữa đâu Chỉ xin Phật, Chúa chứng nhiệm mầu Anh đừng thay dạ lòng gian dối Đôi mình chung thủy đến ngàn sau ? Em chã khóc thầm thêm nữa đâu Anh đi quên hết mối tình đầu Con đường xưa đó giờ lặng lẽ Em bước một mình lệ nuốt mau Em chã nhớ tình xưa nữa đâu Lời yêu năm đó gió qua cầu Sao đành lỡ hẹn làm trăng vỡ Mấy cuộc tình đầu được bền lâu? N.T.T (lihuongdl@gmail) * NGUYỄN TẤN ON CHỈ LÀ NƯỚC QUẤN CHÂN CẦU MÀ THÔI Tình đầu ta - mối tình em Bởi anh hàng xóm bỏ quê lên thành Phố xa bay mất hương Chanh Cùng bông Bưởi trắng thôi đành rưng rưng Phố đẩy ta lên tận rừng Đốt than đốn củi cháy từng câu thơ Nguyện nữ ơi! những đêm mơ Bao năm xa xứ bây giờ về đâu Còn không lời tỏ tình đầu Âm thanh nước quấn chân cầu mà thôi Lục bình rã đám mây trôi Con thuyền úp mặt chỗ ngồi quạnh hiu Ta về nắng đã cạn chiều Dòng sông đùn cát bóng liêu xiêu buồn Cầu trời đừng gió mưa tuôn Mong em hạnh phúc và luôn luôn cười N.T.O * NGUYỄN ANH TUẤN LỜI HẸN HÒ VỚI NÚI Cặp mắt em nhìn tựa sương giăng đỉnh đèo Mùa mưa chưa qua Mai em về nơi ấy Đường núi quanh co một thời trẻ dại Cho đến tận giờ Anh vẫn còn đi... Thôi em, khóc làm chi Cho anh quặn nhớ cơn mưa rừng xối xả Khúc suối lồng đau Bến xe lam lũ Khói nương thẫn thờ Cành ban trắng cheo leo... Tuổi trẻ anh đi qua những bản nghèo Phố huyện buồn ngủ quên trong mây núi Nơi có những cuộc chia li vồi vội Giọt lệ nào hoá đá giữa hang sâu Mai em về trường xưa mái lá bạc màu Thăm căn phòng của người trai thao thức Có thể Em sẽ tìm lại được Tiếng chim rừng Ngơ ngác Cả đời anh Hạnh phúc chúng mình Sương khói mong manh Chỉ có thực Lời hẹn hò với núi Cành ban tím giữa phố phường lủi thủi Mai em đi Anh lại nhớ rừng xa... N.A.T (anhtuan.daodien4@gmail) * NGUYỄN ANH TUẤN NÚI VÀ TRĂNG Giữa khi mây núi mịt mùng Em mang đến cả một vùng trăng thanh Em đi nhẹ nhõm bên anh Núi im lặng Trăng hóa thành lời em Vai em biêng biếc sương đêm Núi khắc khổ Chợt dịu hiền bên trăng… N.A.T (anhtuan.daodien4@gmail) * NGUYỄN ANH TUẤN MÙA HOA BAN CUỐI CÙNG Anh muốn viết bài thơ hoa ban Nhưng mùa ban chưa lại Em đã đi xa… Một chiều miền Tây Gió Lào khắc khổ Những vệt ban rừng nở sớm Trên sườn núi xanh mờ Những mỏm đồi trơ trụi Tây Bắc là đây em Anh hỏi Mỗi khi lòng ngơ ngác Tự bao giờ em đến bên anh Như rừng ban trắng muốt Sáng một dải mờ sương Có phải thung lũng xanh ngập nhớ thương Vẳng lời em nhắn lại : “Hoa ban ơi ! Có chàng trai lần đầu biết hoa ban Hoa chớ phũ phàng đấy nhé !” Anh đã vui thích và ngỡ ngàng như đứa trẻ Tìm em qua một sắc hoa rừng Nhưng không đợi em về Ngắt cánh ban rừng mộc mạc Anh đã ra đi… N.A.T (anhtuan.daodien4@gmail) * NGÔ NGUYỄN KHƯƠNG LỜI HÔN Đêm hè nóng bỏng cồn cào... Bên em phố ngủ ngõ vào vắng tanh... Ghé đầu hôn cái thật nhanh Thỏa cơn khát luôn quẩn quanh tháng ngày... Thoảng em mắt ngất môi ngây Bàng hoàng động đất rung cây lả cành… Lời hôn sao đến quá nhanh Em chưa kịp cảm để thành ngần ngơ... N.N.K (in_thom@yahoo) * NGUYỄN MẠNH HÙNG MÙA THU VÀ EM Sắp mùa thu Hà Nội rồi đó em ơi Gửi cho anh chút nắng hanh nồng xót lại Gửi chút gió chớm đông rì rào thổi mãi Gửi ánh mắt em cười trong một sáng mùa thu Anh nhớ mãi một tiếng chim gù Thương nhớ gọi bạn tình trong đêm khuya vắng Anh nhớ mãi mắt em mùa thu tỏa nắng Anh đắm mình trong mật ngọt tình yêu em... Mình xa nhau,tại anh hay tại em? Tại số phận hay tại ai không cần biết Mùa thu này với anh là mùa thu chết Khi không còn em cùng dạo bước,nắm tay! Tháng năm trôi không còn gió heo may Để tháng sáu mãi bơ vơ trong tìm kiếm Còn tháng bảy giật mình khi mùa thu chợt đến Anh giật mình trong khao khát gọi tên... Mùa thu này em còn nhớ hay quên? Khi tất cả chỉ còn trong anh thao thức Em nằm đấy cùng tháng năm rạo rực Còn mình anh cùng tháng tám cô đơn Mất em rồi anh mới biết mình yêu em hơn Yêu tháng tám, yêu mùa thu ký ức Kỷ niệm ngọt ngào vẫn cùng anh thổn thức Và đợi chờ cùng tháng tám ngày xưa… N.M.H (bluesky5019@yahoo)
Posted on: Thu, 27 Jun 2013 05:05:20 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015