GIÀU TRÍ TƯỞNG... BỞ, HE HE Nhân chuyện nhại thơ - TopicsExpress



          

GIÀU TRÍ TƯỞNG... BỞ, HE HE Nhân chuyện nhại thơ của chị Phan Thị Thanh Nhàn, mình chợt nhớ đến một anh quen mình từ thuở ngúng nguẩy. Anh này đi bộ đội về. Hình như học Tổng hợp xong lại chuyển tiếp sang báo chí. Nghe đồn anh cũng có thích mình, nhưng không dám nói ra. Chỉ biết đã thức nhiều đêm chép tặng mình một cuốn sổ thơ rất dày. Mình nhớ mở đầu là bài Chẳng có ai tẻ nhạt ở trên đời: Chẳng có ai tẻ nhạt ở trên đời Mỗi số phận mang một phần lịch sử Mỗi số phận rất riêng dù rất nhỏ Chắc hành tinh nào đã sánh nổi đâu. Dân báo chí tuyên truyền có khác. Anh tìm được rất nhiều bài thơ hay. Trong đó có cả thơ của chị Nhàn. Có bài đến tận bây giờ mình vẫn nhớ. Nhưng nhớ nhất là bài thơ anh chép trước khi khoá sổ với lời đề tặng rất dễ thương: thay lời muốn nói Hai ta cùng mang nặng mối tình Anh yêu em và em yêu người khác Ta cùng nghe lửa đốt trong tim Trong anh của em - và trong em người khác Anh đợi chờ và em cũng đợi chờ Anh đợi chờ em - em người khác Bóng hình em anh ấp ủ trong mơ Em ấp ủ bóng hình người khác Thì biết làm sao biết trách ai Khi số phận đã sinh điều quái ác Biết làm sao ta chỉ sống và yêu Khi anh yêu em và em yêu người khác Nếu như anh không yêu và em cũng không yêu Thì tại sao trời đêm nhiều sao thế? Thì tại sao hoàng hôn kia mỹ lệ Ngày mỗi ngày thêm mới mẻ nguy nga Đời có nhiều hạnh phúc bớt xót xa Nếu như anh không yêu và em cũng không yêu... Rất nhiều năm sau đó, mình không gặp lại và cũng mất luôn liên lạc với anh. Năm 2002, tình cờ gặp một người bạn thân của cả hai, anh nhờ chuyển đến cho mình số điện thoại của anh với lời nhắn muốn nói chuyện với mình. Bị người bạn kia thúc giục mãi, một lần mình nhấc điện thoại lên. Đầu dây đằng kia có một giọng nam rất hách dịch: Xin lỗi chị, anh V đang họp. Chị là ai để tôi nhắn lại. Vừa nghe mình xưng tên anh ta liền hạ giọng rối rít: Chị Chung à? Sao hôm này nghe giọng chị khác quá. Để em nhắn cho anh. Mình sướng âm ỉ. Cứ ngỡ cuộc tình không đầu không cuối này đã để lại dấu ấn sâu sắc trong đời anh đến nỗi nhân viên dưới quyền anh còn biết đến tên mình. Mấy ngày sau, mình gọi lại thì gặp đúng anh nhấc máy. Mình đem chuyện nhân viên của anh biết tên mình ra hỏi thì anh cười rách màng loa luôn: À bà xã nhà anh cũng tên là Chung. Mình hỏi đùa để chữa thẹn: Anh tìm để lấy người tên Chung hay số anh luôn bị một người tên Chung bắt nạt? Anh bảo cả hai. (Thất vọng tràn trề, suýt nữa tu nước đường tự tử, hu hu)
Posted on: Thu, 04 Sep 2014 11:26:38 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015