Tình yêu như trò ú tim – và mỗi người cứ mải - TopicsExpress



          

Tình yêu như trò ú tim – và mỗi người cứ mải miết đi tìm trên hành trình của những nuối tiếc và chia ly… Ảo ảnh của những khoảnh khắc mê đắm như phút xuân về ngang qua trong đời vội vã bằng những nụ hôn mơ say ngắn ngủi không đủ xóa đi hiện thực chia lìa trong hơi thở lạnh lùng, mệt mỏi mùa đông… - Vì sao nhỉ? Anh có biết không? Vì sao có những góc trời chỉ có thể đứng lặng cô đơn một mình nhìn nhau, thậm chí kề sát bên nhau mà vẫn không thể trộn hòa, xóa đi cái ranh giới của nó cho những góc trời không còn chơi vơi sương khói chông chênh? Người con gái ấy đã thì thầm hỏi tôi câu hỏi ấy khi bản đàn cùng lời hát của tôi đã ngưng lặng và tôi trở về lặng lẽ bên ly café tí tách từng giọt buồn rơi trước mặt em. Tôi không trả lời câu hỏi ấy – và tôi biết mình không thể trả lời được câu hỏi ấy, bởi đến tận bây giờ thôi, đôi lúc ngoái nhìn lại, tôi thấy đôi lúc mình cũng như một mảnh ghép cô đơn lạc lõng ngay giữa chốn phồn hoa này, trôi qua những mùa đông Hà Nội cồn cào khao khát, chênh vênh theo những giấc mơ không thành, những hạnh phúc ngọt lành như gió thoáng qua… Những khoảng trời không đến được với nhau, không thể trộn hòa với nhau đã ngân lên tiếng hát – hát ru bước chân người đi, mong chờ tìm về nẻo xưa chốn cũ, hát ru nhớ thương khắc khoải gọi thầm trong mỗi cơn mê chập chờn ký ức… Và những chân tình cứ mang theo nhiều nuối tiếc trôi cùng năm tháng chơi vơi… Người con trai với ca khúc “Riêng một góc trời” vừa dứt, cả quán café nhỏ lặng đi nhìn anh trong giây lát rồi mới vỗ tay. Có lẽ bởi những sương khói chơi vơi, bởi những nuối tiếc của “Riêng một góc trời” còn vang ngân như sóng, dẫu đàn đã lặng và lời ca đã tắt trên môi… Rồi khoảnh khắc này đây, tôi bắt đầu tự vấn với lòng mình, rằng tôi đang tìm và mong mỏi điều gì giữa chốn Hà Thành này? Chẳng phải tôi thấy mình cô đơn và cần một tấm chân tình đó sao, mà ngày ấy tôi lại phụ một tấm chân tình như thế? Cô gái ấy đã đi xa thành phố này – như để chạy trốn với một góc trời xa xót trong tim… Có lẽ tôi sẽ gọi điện và hát cho em nghe lại “Riêng một góc trời” với một lời nhắn nhủ: “Ngàn sao lấp lánh hát câu mong chờ em về lối xưa”, cho những yêu thương chân tình qua mưa gió hắt hiu, qua sương khói mơ hồ chơi vơi sẽ tìm được về bên nhau… - Trích CHƠI VƠI RIÊNG MỘT GÓC TRỜI - L.Đ.K Sẽ có mặt trong phần GA TÌNH CA của Tập tản văn & Truyện ngắn: Tuổi Thanh Xuân Đôi Chuyến Tàu Đi Lạc - Dự kiến ra mắt giữa tháng 10.2014 & Truyện ngắn: Tuổi Thanh Xuân Đôi Chuyến Tàu Đi Lạc - Dự kiến ra mắt giữa tháng 10.2014
Posted on: Wed, 08 Oct 2014 03:01:30 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015