chap 32 Bước vào trong Bar, không khì quen thuộc bao - TopicsExpress



          

chap 32 Bước vào trong Bar, không khì quen thuộc bao trùm lấy nó … cảm giác bình yên làm nó thấy thật an toàn … “con chào thầy!!” nó cúi đầu chào thầy nó một cách cung kính, chưa bao giờ nó hành động như thế này … “biến mất một ngày để rồi trở lại với cái khuôn mặt và cánh đó như thế đó à??” thầy nó không thèm nhìn nó đến một cái mà chỉ lạnh lùng nói: “những gì thầy nói trước đây con còn nhớ chứ??” “con nhớ!!” nó gật đầu … “đừng làm thầy thất vọng!! thay đồ rồi ra làm đi!!” thầy nó khẽ xoa đầu nó nói rồi bước ra khỏi khu vực dành cho nhân viên … Nó thở dài rồi đi thay đồ, hôm nay nó sẽ làm bù cho ngày hôm qua … chỉ khác một điều về ngoại hình bây giờ của nó sợ không ai nhận ra … nhưng điều lo lắng của nó dường như là quá thừa thãi thì phải … lý do là vì … “anh đã nói rằng mắt kính để khuôn mặt chân phương sẽ đẹp hơn mà!!” câu nói đầu tiên mà tóc nâu phán khi vừa nhìn thấy nó bước ra: “phục con mắt thẩm mỹ của mình ghê!!” “trời đất ạ!! ở đâu ra con người này thế không biết!!” nó nhăn mặt nói khi thấy giọng của tóc nâu ngày một lên cao: “may mà ở đây có nệm cao cấp!! không thì anh rơi xuống vỡ mặt rồi!!” “phải cho anh tự hào một tý chứ!!” tóc nâu vênh mặt lên cự lại… “hứ!!” nó hừ một tiếng rồi ngó vào ly rượu của tóc nâu hỏi: “mà anh đang uống gì thế??” “Marie Claire Cocktail!!” tóc nâu nâng ly rượu màu xanh nhạt lên nói một cách vô cùng tưng tửng: “tự nhiên lại thích cái thứ nước chua chua chát chát này!! Có lẽ nó giống với tâm trạng của anh lúc này!!” “hờ!!” nó nghệt mặt ra nhìn tóc nâu hỏi: “tâm trạng thế nhờ!! Anh vừa bị đá à?? Thế nên mới cảm thấy chua và chát chứ!!” “bậy nào!!” tóc nâu bị cụt hứng giữa chừng liền với tay gõ nhẹ vào đầu nó và nói: “nhìn anh đẹp trai ngời ngời như thế này mà bảo bị đá à?? Anh không đá người khác thì thôi chứ … ” “vênh vừa thôi ông nội!!” Đạt từ đâu xuất hiện khoác vai tóc nâu nhăn nhở nói: “mắt kính lại cười cho bây giờ!!” “anh muốn uống gì không??” nó nhìn Đạt vô tư hỏi … Đạt thoáng bị khựng người lại … nó có thể nói chuyện bình thường với anh như không có chuyện gì như thế ư?? có phải do nó đóng kịch quá tốt chăng?? “anh uống gì cũng được!!” Đạt bất giác chẳng nghĩ được gì nên không đưa ra đồ uống nào cụ thể cả … “vậy anh thử Gilroy nhé!!” nó vẫn vui vẻ vừa trả lời vừa lấy ly để chuẩn bị pha chế … “này!!” hắn tự dưng xuất hiện chộp lấy tay phải của nó và hỏi: “em có thể pha rượu bằng một tay hả??” “ … …” nó tròn mắt lên nhìn hắn … chẳng hiểu sao hắn lại có mặt ở trong Bar vào lúc này nữa … “thay đổi cách xưng hô nhanh vậy??” tóc nâu lên tiếng nói với hắn với vẻ khiêu khích: “cô bé kém tuổi cậu sao??” “điều đó cần phải hỏi ư??” Hắn thản nhiên đáp lại: “nhưng dù hơn hay bằng tuổi thì với tôi cũng thế cả thôi!!” Nó nhìn hắn rồi nhìn tóc nâu … ở đâu ra cái không khì đối nghịch này giữa hai người họ thế nhỉ?? Ngày hôm qua đã có chuyện gì xảy ra ư?? “gây gổ ở đây là tôi gọi bảo vệ đấy!!” nó nói một cách bình thản … cánh tay phải đã được giải phóng và đang thao tác pha loại rượu Gilroy cho Đạt … “anh đâu có định đánh nhau với cậu ta!!” tóc nâu cười nói với nó: “người lớn mà, không chấp trẻ con!!” “anh … ” hắn tức nghẹn cổ … Đang định cự lại tóc nâu thì bỗng nhiên có một tiếng nói vang lên đồng thời một cánh tay ôm choàng lấy nó từ đằng sau … “bé Hương đây rồi!! nhớ em quá đi!!” Suýt chút nữa thì làm rơi ly rượu mới pha, nó khẽ cười nói một cách nhẹ nhàng … “anh phải biết ở đây có rất nhiều người chứ!! tự nhiên ôm em thế mà được à??” “tại lâu rồi mới được như thế này mà!!” người con trai đó rất vô tư vùi đầu xuống vai nó mà nói: “thơm thật đấy!!” Hắn đứng sững lại nhìn nó với người con trai kia đối đáp lại bằng giọng thân mật … lần đầu tiên hắn thấy nụ cười tự nhiên của nó … nhưng có điều, nụ cười đó không dành cho hắn … tim hắn nhói lên cảm giác đau … “cái thằng nhóc này!!” thầy nó ở đâu xuất hiện kéo tai anh chàng đang ôm nó và nói: “về chỗ làm việc đi!! Mới không để ý cái là nhố nhăng ngay được!!” “cậu!! đứt tai cháu bây giờ!!” anh chàng vội vàng buông nó ra giở giọng mếu máo … “anh làm việc nghiêm túc đi!!” nó khẽ đẩy lưng anh chàng và nói giọng de dọa: “vớ vẩn em trừ lương đấy!!” “mới một thời gian không gặp mà sao em độc ác thế??” cậu chàng nhăn nhó cằn nhằn nó … “Hùng!! Còn đứng đó à??” thầy nó quát ầm lên khiến cậu chàng giật bắn vội vàng lon ton chạy đi làm việc … Nó khẽ lắc đầu cười chịu thua anh chàng … nhưng dường như cái cười của nó lại vô tình làm đau hắn một lần nữa … Chẳng ai biết nhân vật Hùng vừa rồi là ai … kể cả hắn cũng hoàn toàn không một chút ấn tượng nào với anh cả … nhưng nào có ai biết rằng Hùng là một trong số những người đứng đầu trong Hell và cũng là nhân vật bí ẩn nhất, anh còn ít xuất hiện hơn cả Hera … trong số 12 dirty thì chỉ có 3 người biết mặt của Hùng, đó là Ze, Hera và Ath người nhỏ nhất hội cũng là thành viên đầu tiên gia nhập Hell sau Ze … với cái biệt danh Pan, anh là dirty thứ 13 của Hell và cũng là người duy nhất có thể ngăn cản Hades làm những việc tàn bạo nhất … nhưng chưa bao giờ anh xuất hiện trong Hell với bất kì từ cách nào … tất cả chỉ biết đến nhân vật thứ 13 có biệt danh Pan chứ hoàn toàn không biết mặt người đó như thế nào … vậy nên có thể giải thích vì sao dù Pos có mặt ở trong Bar mà vẫn không nhận ra Hùng … Nó quay lại với ly rượu mới pha nhưng vẫn cầm chưa đưa cho Đạt, gặp ngay ánh mắt của hắn đang nhìn mình với vẻ gì đó khó hiểu … u buồn?? đau đớn?? nghi hoặc?? … đó là những gì nó cảm thấy trong ánh mắt của hắn … “của anh đây!!” nó không quan tâm tới hắn nữa mà đưa cho Đạt ly rượu và nói: “chắc hôm nay em không phục vụ các anh được rồi!!” “tại sao??” tóc nâu chồm lên hỏi với giọng đầy bức xúc: “vì thằng nhóc trắng trắng kia hả??” “một phần là vì thế!! một phần nữa là do tay em hoạt động không được thoải mái nên không pha rượu tiếp khách được!!” nó nhún vai giải thích … “tên đó là gì của em??” hắn đặt câu hỏi ngay sau khi nó vừa dứt lời … khuôn mặt tối sầm vô cùng khó coi … “liên quan gì tới cậu??” nó thản nhiên hỏi lại: “và làm ơn vứt cái bộ mặt đưa đám đó đi!!” Nói rồi nó toan quay người đi về phía Hùng thì hắn nhào tới kéo giật cánh tay nó lại … hắn dùng lực khá mạnh khiến nó khẽ nhíu mày lại vì đau … “buông ra!!” “trả lời câu hỏi của tôi đi!! Tên đó là gì của em??” hắn gằn giọng nhắc lại từng từ một … “bất kỳ quan hệ nào với tôi cũng phù hợp với anh ấy!!” nó giật mạnh tay mình ra khỏi bàn tay của hắn và trả lời một cách bình thản: “trả lời như vậy đã vừa lòng cậu chưa??” “nghĩa là sao chứ??” hắn nhíu cong đôi mày đầy vẻ nghi hoặc không hiểu một chút nào cả … Nó không nói gì thêm mà đi về phía anh chàng có tên Hùng, bỏ lại hắn đứng bất động phía sau … tóc nâu và Đạt chẳng hiểu mô tê gì hết, nhưng hai anh chàng cũng chỉ biết nhìn hắn mà lắc đầu thôi … Hắn ngẩn ngơ với câu nói đa nghĩa của nó, ruốt cuộc thì anh chàng kia có quan hệ thế nào với nó?? Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một người con trai ngoài Dương thân mật với nó như thế, thậm chí còn hơn cả những gì Dương từng thể hiện … hành động giống như nó thuộc quyền sở hữu của tên đó vậy … suy nghĩ này khiến hắn bức bối … Trong khi đó, nó vẫn đứng nói chuyện với Hùng một cách tự nhiên … nhưng Hùng cảm thấy có cái gì đó khiến cho nó khác với ngày thường, hay ít nhất là khác với hồi anh còn ở đây, dường như anh nhận ra ánh mắt của hắn … “tên nhóc đó thích em hả??” “ai??” nó chớp mắt trong giây lát không hiểu câu hỏi bất ngờ của Hùng … “cái tên nhóc đẹp trai đang ngồi cạnh Pos kia kìa!!” Hùng hất mặt về phía hắn và nói: “anh cảm thấy rất rõ ánh mắt của tên nhóc đó!!” “anh để ý tên điên đó làm gì!!” nó khẽ phủi tay nói: “lúc nào cũng hành động y như trẻ con!! Phiền phức!!” “ … … ” trầm tư trong giây lát, Hùng khẽ mỉm cười … Rồi anh quay sang quầy Bar và bắt tay vào pha chế một loại cocktail nào đó … ly cocktail có màu hồng phớt vô cùng đẹp mắt và viềm đường trắng trên miệng ly thật tao nhã … một lát chanh cùng một nhánh bạc hà cũng đủ tạo nên phong cách mới cho ly rượu … nó đã thoáng nhìn thấy thành phần ly cocktail này, dùng hai loại rượu mạnh là Gin và Vodka để pha chế cùng thức rượu quả có màu hồng nhạt … một chút grenadine và vài giọt hương chanh làm cho mùi vị thêm phần hấp dẫn … Hùng đưa ly rượu ra trước mặt nó mỉm cười tinh quái nói: “thử xem có đúng với tâm trạng của em lúc này không??” “anh nói vậy là ý gì??” nó gườm gườm nhìn Hùng nghi ngờ hỏi: “cocktail cho em có bao giờ màu hồng như vậy đâu!!” “nhưng em đang nhìn đời bằng con mắt màu hồng này đấy!!” Hùng nhún vai nói nhẹ tênh: “uống nhanh đi!!” Nó cầm ly rượu lắc nhẹ và nói: “em không hiểu anh đang nói gì!!” Hùng không nói thêm gì nữa mà nhẹ nhàng dùng tay mình nâng bàn tay đang cầm ly rượu của nó lên và cho nó uống … đối với cả Hùng và nó thì hành động này rất bình thường, nhưng với người khác, đặc biệt là với hắn thì hành động vừa rồi quả là quá sức chịu đựng … Đôi mắt của Hùng khẽ ánh lên nhìn về phía hắn, phản ứng của hắn rõ ràng đến nỗi khiến anh suýt nữa thì bật cười … nếu đi so sánh hắn với người con trai trước đây nó đưa tới cho anh xem mặt thì quả thực hắn có phần hơn … vẻ ngoài chắc chắn ăn đứt tên kia một bậc rồi, nhưng về mặt tình cảm thì anh cũng không chắc … phải tìm hiểu thêm thì mới có thể đưa ra kết luận cụ thể … hơn nữa hắn là người mà cả Ze lẫn Hera đều chấm cho điểm tốt … phải cân nhắc thật kĩ lưỡng nếu như không muốn mắc sai lầm lần thứ hai … “chẳng có gì đặc biệt cả!!” nó phán một câu cắt đứt luôn dòng suy nghĩ của Hùng … “thì nó vốn chỉ là một loại cocktail bình thường mà!!” Hùng nhún vai trả lời một cách bình thản … “chậc!! thế mà cứ tưởng cái gì cao siêu!!” nó vẩy vẩy ly rượu và nói mơ hồ: “tài năng của anh bị mối gặm hết rồi à??” “nói khích nhau vừa nhé!!” Hùng choàng tay qua cổ nó và kẹp chặt nói với giọng de dọa: “tin anh vặn cổ em không??” “không!!” nó cười toe hồn nhiên trả lời: “nếu vặn thì anh đã vặn từ lâu rồi!! không cần đợi đến bây giờ!!” “em đang thách anh đấy phải không??” Hùng gằn giọng lên … Nó chưa kịp nói gì thì … BỐP … BỐP … đầu của nó lẫn đầu của Hùng tự nhiên đầy sao … “hai đứa bay đùa đủ chưa hả??” thầy nó trừng mắt nhìn vào nó và Hùng quát: “tâm sự gì thì vào trong khu cách biệt nhân viên mà tâm sự!! ngoài này bao nhiêu khách hàng nhìn vào không biết ngượng hả??” “cậu làm gì nóng thế!!” Hùng xoa xoa cái đầu của mình đồng thời cũng xoa đầu giùm nó nhăn nhó kêu: “tụi cháu vào là được chứ gì!!” “cút!!” thầy nó trợn trừng mắt lên chỉ thẳng vào bên trong đuổi hai người như đuổi tà … Hùng nhanh chóng đẩy lưng nó vào bên trong khu cách biệt dành riêng cho nhân viên … nó vẫn còn đang choáng với thái độ thất thường của thầy nó … Hùng đứng ở cửa liếc nhìn hắn, đôi mắt ánh lên những tia giận dữ kèm theo bao thắc mắc, có lẽ hắn đang phân vân về quan hệ giữa Hùng và nó … nhưng hắn không phải mối quan tâm hàng đầu … anh chàng tóc nâu kia từ đầu tới cuối cứ nhìn chằm chằm vào anh với ánh mắt thăm dò, khác hoàn toàn với hắn, tóc nâu rất bình thản nhưng đôi mắt dò xét kia khiến cho Hùng cảm thấy khó chịu … thật sự anh không thể lý giải được ánh mắt đó mang ý nghĩa gì, chỉ chắc chắn một điều, tóc nâu không có chút gì gọi là tình yêu trai gái … Nó ngồi quan sát hành động của Hùng … rồi nó thở dài nói: “anh lại tính làm cái gì thế??” “không gì cả!!” Hùng đóng kín cửa lại rồi ngồi xuống trước mặt nó và hỏi: “cánh tay em làm sao thế kia??” “anh chưa gặp anh Dương à??” Hùng lắc đầu, chân phải vắt lên chân trái, một tay chống cằm trả lời nó: “chưa!! Về nước là anh đến nhà hàng luôn!! Nghe nói Nhi cũng về nước được vài ngày rồi đúng không??” “ừ!!” nó gãi đầu trả lời, nó chẳng biết phải kể với Hùng từ đâu nữa …
Posted on: Mon, 12 Aug 2013 06:15:50 +0000

Trending Topics




© 2015