Mưa… Là tiếng cười giòn giã rộn vang cả cái - TopicsExpress



          

Mưa… Là tiếng cười giòn giã rộn vang cả cái xóm nghèo của bầy con nít cởi truồng đá bóng trong mưa. Là tiếng chí chóe của hai chị em giành nhau cái ống xối trước nhà. Là mẻ bánh chuối chiên mẹ làm, là tiếng mưa lộp độp trong bữa cơm chiều sớm hơn thường lệ bên hai cái đèn dầu, nồi kho quẹt và canh chuối lá lốt, ò è cả cái radio bé tí của ba... Mưa… Là con đường quê lâm râm ta và bạn gặp nhau sau nhiều năm học chung lớp nhưng vô cùng xa lạ. Là rung động đầu tiên ta biết mình là con gái. Là tình bạn của muôn ngàn thử thách và nỗi niềm riêng. Là niềm tin ta dành cho bạn chưa bao giờ tròn trịa. Là cuộc đời cho ta và bạn vượt muôn ngàn song gió để hôm nay ta đã thành công thực hiện lời hứa : ta sẽ trở lại và là người bạn lớn của bạn. Ta hài lòng và nhẹ nhàng khi reset được chính mình. Thế nhé bạn, từ nay thôi trăn trở vì chẳng thể đáp lại tình cảm của con bạn thân. Thế nhé ta ơi, hãy để tình bạn kia đi theo ta và bạn suốt quãng đời còn lại. Vì chúng ta sinh ra – gặp nhau – chỉ có duyên để làm bạn mà thôi! Bạn nhỉ? Mưa… Là con đường biển Nguyễn Tất Thành bao lần đồng hành ta với mưa. Là những chiều mưa sợ ta bơ vơ nên ôm ta suốt cả quãng đường. Là những ngổn ngang mãi hoài một suy nghĩ. Là cơn mưa ta thấy bạc bẽo và trắng xóa cả những lòng người. Là gội đi những ưu phiền của một thời nông nổi. Là nhòe đi và cuốn trôi những khao khát được yêu thương. Mưa… Là bờ sông Hàn gió gọi ta những chiều se lạnh. Là chiều nay ghé qua nơi cũ gặp bạn. Thân quen đấy nhưng sao xa vời vợi quá. Chỗ cũ người cũ còn ta mới quá! Đợi bạn, cơn mưa lã chã. Ngày ta tạm biệt nơi này cũng là một ngày có mưa, cơn mưa phùn bên bờ sông Hàn đưa tiễn. Nay ta ghé thăm cớ chi mưa lại nặng hạt cho ta nặng lòng. Bạn chạy ra trao vội chìa khóa và "lái xe cẩn thận". Ta vội phóng về cho khỏi hết cơn mưa... Mưa… Là con đường ta và anh đi quan chỉ một lần duy nhất cho hơn 5 năm ròng quen biết. Chỉ là mối quan hệ xã giao mà anh và ta xây dựng một thời gian dài. Giá như ánh mắt ấy không làm ta nao lòng cho mỗi lần gặp gỡ vô tình. Giá như ta không phải là cô gái đa tình và tự ti quá lớn! Ngang qua quán cũ - đêm cuối cùng ta và anh nói chuyện. Những trăn trở những tâm sự có lẽ xa xôi lắm mới có lại. Nhớ anh! Ừ, thật sự là thế! Ta và anh chẳng có kỷ niệm gì với mưa nhưng ta lại nhớ. Nỗi nhớ không tên. "Trời mưa rồi anh kìa, có bao giờ trời khóc trước không anh?" - "Không em à, mưa là may mắn đó, phải hi vọng". Đêm ấy, Đà thành mưa như trút nước! Sáng hôm sau nắng về thật đẹp, "chắc anh nói đúng rồi"- ta tự nhủ. Có lẽ anh cũng nghĩ thế! Rồi ta phải nhắn cho anh "Đêm qua trời đã khóc đó anh ". Cái icon ta hay dùng - nhiều nhất cho anh như muốn xé vỡ buổi chiều loang lổ ấy. Bão về! Bão to giáng xuống đầu ta. Bão làm mọi đau thương chồng chất đau thương, xót xa lại thêm nặng trĩu. Lần đầu tiên ta biết anh đau lòng. Lần đầu tiên ta thấy đằng sau đôi kính là bờ mi đỏ hoe xót xa thương cảm cho thân phận một con bé như ta. Anh bên ta suốt một thời gian dài của những ngày có bão. Ta biết, với anh ta là cô em gái bé bỏng. Với ta anh là người anh đủ ấm áp và niềm tin cho ta đặt trọn. Chừng ấy đã đủ cho những đồng điệu những nỗi đau thể xác và tinh thần của anh và ta được chia sẻ. Rồi anh và ta cũng xa nhau khi bão vẫn chưa tan. Đêm trước ngày anh đi trời nổi gió và mưa về. Mãi hoài trăn trở. Những bụi đời cho ta và anh gần nhau hơn có thể. Nhưng rồi anh phải đi. Trước giờ anh đi, trời có nắng. Anh bỏ ta đi để lại một lời nhắn gởi thiêng liêng “Làm em gái anh nhé” . Ta vỡ òa vì tình cảm anh dành cho ta lúc ấy, ta đã làm được gì xứng đáng là một đứa em gái với anh đâu. Ta vỡ òa vì luyến tiếc khi chưa có một ngày trọn vẹn nghĩa tình như anh đã bên cạnh ta. Nước mắt ta rơi khi bầu trời còn lại một dấu nháy. Anh và ta xa nhau thật sự rồi – khi ta chưa có một ngày được biết đến cảm giác của một người em gái của anh. Đành chờ đợi ngày hội ngộ với icon "" như lâu nay vẫn thế. “Tạm biệt anh trai của em”. Mưa… Những cơn mưa đi qua cuộc đời ta mang theo những con người vô tình đến, dừng lại và đi ra khỏi cuộc đời. Ta vô hình trong muôn ngàn nỗi nhớ. Những nỗi nhớ của những lần ta cô độc cùng mưa… Và ta lo sợ, ta còn được đồng hành bao mùa mưa như thế - khi những giới hạn cuộc đời đôi khi bẻ gãy những ước mơ. # Wind Mọi bài cộng tác gửi về web: truyennganhay.net/
Posted on: Wed, 11 Sep 2013 10:25:54 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015