________Chap 3________ Ngồi lặng yên trên nóc toà nhà 3 - TopicsExpress



          

________Chap 3________ Ngồi lặng yên trên nóc toà nhà 3 tầng , hắn lặng lẽ đưa mắt nhìn xuống đường , dõi theo cái dáng hốt hoảng của cậu đang tất tả chạy đi tìm hắn .Khuôn mặt hắn vẫn lạnh căm vô cảm nhưng trong đầu hắn muôn vàn câu hỏi như đang nhảy múa không ngừng , hôm nay có quá nhiều điều kỳ lạ xảy ra và tất cả đều là " lần đầu tiên " đối với hắn _ lần đầu tiên cảm thấy khao khát 1 con mồi , lần đầu tiên cảm nhận được mùi thơm của máu , lần đầu tiên cảm thấy tức giận đên vậy ,lần đầu tiên muốn trốn chạy như 1 kẻ thua cuộc và cũng là lấn đầu tiên hắn muốn nhìn thấy nụ cười của 1 người khác _ tất cả những thứ ấy không giống với hắn _ kẻ lạnh lùng băng giá đến nỗi cho dù toàn bộ nhân loại có chết sạch trước mặt hắn thì cùng lắm chỉ nhận được từ hắn 1 cái liếc nhìn lạnh giá _ vì vốn dĩ hắn không có trái tim , hắn không biết đau lòng , không biết thương xót , và dĩ nhiên đau khổ , hối hận hay thương yêu với hắn càng xa lạ , hắn biết rõ diều đó ,từ trước đến nay trong người hắn chỉ tồn tại 2 ý nghĩ : Tạo ra vương triều của riêng hắn và thoả mãn cơn khát trong cuốn họng . Nhưng giờ đây tất cả trong phút chốc như làm hắn lạc lối và hắn biết cả thảy đều do sự xuất hiện của cậu. Hắn không thích điều đó , hắn không muốn bận tâm đến bất kỳ ai ngoài chính bản thân hắn , hắn không thích cái cảm giác khó chịu hay thậm chí là cái rạo rực thèm khát khi đối diện với cậu , nó khiến hắn bối rối không biết phải phản ứng như thế nào , và điều đó khiến hắn không còn là chính hắn . Do đó hắn đã rời khỏi LOLLIPOP như đang chạy trốn mặc kệ cậu đang đuổi theo phía sau , chỉ với 1 cú nhún chân hắn đã thoát được cậu , nhưng không hiểu sao hắn lại không thể rời đi mà cứ lặng lẽ dõi theo cậu từ trên cao . đôi mắt hắn như bị dán chặt vào thân hình nhỏ bé cứ tất tả chạy ngược chạy xuôi dưới kia tìm hắn , dường như hắn thấy được cả nhưng giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt hốt hoảng của cậu , khuôn mặt cậu giờ đây đã đỏ au vì khóc và mệt , hơi thở gấp gáp mệt mỏi nhưng vẫn không ngừng tìm kiếm bóng dáng hắn trong dòng người vội vã . _[ Tại sao ngươi cứ tìm ta .... chẳng phải ngươi sợ ta sao .... tại sao ngươi cứ khóc mãi thế ... tại sao ngươi không cười ... tại sao những giọt nước mắt của ngươi lại làm ta khó chịu như vậy....] _ hắn cứ nhìn theo cậu với những câu hỏi tại sao trong đầu , để mặc thời gian trôi qua.. *** Đêm đã về khuya , đường phố vắng lặng , chỉ còn lại mỗi cậu , mệt rã rời trong cuộc tìm kiếm vô vọng , ngồi phịch xuống đường buồn bã , cậu đã thôi khóc , nói đúng hơn là nước mắt đã cạn trên đôi mắt đỏ au , sưng húp , khuôn mặt thất thần trăng xác vì mệt mỏi sau mấy tiếng đồng hồ cật lực tìm kiếm . Hắn vẫn dõi theo cậu từ trong bóng tối của 1 con hẻm vắng , miệng cứ không ngừng lẩm nhẩm _ [về nhà đi... về nhà đi...]_ như đang dọc thần chú . Chính hắn cũng không biết mình đang làm gì , hắn rất khó chịu khi thấy cậu như vậy , hắn chỉ muốn chạy ra và hét vào mặt cậu , bắt cậu thôi khóc và về nhà nhưng lý trí lại không cho phép hắn làm vậy vì nếu cứ day vào cậu không biết sẽ còn xảy ra bao nhiêu cái ' lần đầu tiên " kỳ lạ đến với hắn nữa , nhưng hắn cũng không thể bỏ cậu lại 1 mình vì mỗi khi nghĩ đến việc đó hắn lại thấy khó chịu , vậy là hắn cứ như 1 tên ngốc cứ đứng núp trong bóng tối dõi theo cậu mà lầm rầm cầu mong cậu mau mau quay về nhà ....sự lạnh lùng cố hữu biến đâu mất... Nhưng câu cứ ngồi lặng đó mà thẫn thờ .Bỗng hắn nhíu mày , ánh mắt ánh lên sắc nhọn , từ cuối đường vừa xuất hiện 3 bóng đen dang lao tới ,chúng chạy ào đến vây lấy cậu .Cậu ngơ ngác ngước lên và giật bắn mình khi thấy trước mặt cậu là gã Mc và 2 tay bảo vệ của HEAVEN . Chưa kịp định thần cậu đã lãnh trọn cái tát như trời giáng của gã Mc ngã nhào ra đất .Ở chỗ núp, ngọn lửa bùng lên dữ dội trong mắt hắn , nắm tay hắn siết chặt ,miệng khẽ rít lên. _[ Đáng chết... Taeyang , đến đây..]._ giọng hắn như vọng lên từ địa ngục... Câu run rẩy cố gượng dậy , hoảng sợ nhìn 3 hung thần trước mặt _ Đư..ng....đừng...mà....._giong cậu run lên , van xin yếu ớt ...Nhưng gã Mc chỉ lạnh lùng cười khẩy nhìn cậu gằn từng tiếng một. _Tao đã nói nếu mày chạy trốn lần nữa thì sao nào....._ Gã từ từ cúi xuống sát mặt cậu _ là mày tự từ bỏ đôi chân xinh đẹp của mày , đừng trách tao.... _Không...không ..phải...xin ...lỗi..._câu hốt hoảng cực độ , cố lùi lại ,nước mắt trào ra sợ hãi. Gã đứng dậy , nhếch môi cười nhìn cậu , đoạn hất hàm nói với hai gã đàn em. _Đánh gẫy chân nó cho tao , chừa cái mặt ra , nó còn phải tiếp khách nữa ..._ Giọng gã lạnh tanh. Hai gã đàn em lập tức lao đến , câu sợ hãi ôm lấy đầu hét lên __ AAAhhhhhh......._ bỗng 1 cơn gió thổi ào đến , và một bóng đen to lớn phủ trùm lên cậu , cậu giật mình ngước lên thì thấy 1 thân hình to lớn uy nghi trong chiếc áo choàng đen đã đứng chắn trước mặt cậu , sau 1s sững sờ câu nhận ra hắn _ người mà cậu đã tìm kiếm cả đêm _ không kịp suy nghĩ , cậu đứng phắt dậy ôm chầm lấy hắn từ phía sau , áp chặt người vào tấm lưng to lớn vững chãi của hắn , cậu khóc oà lên nức nở , hai bàn tay nhỏ bé cứ siết chặt lấy hắn không buông... Hắn vốn dĩ đã rất tức giận nhưng giờ đây khi cảm nhân được cái cơ thể mong manh đang ôm chặt mình run rẩy và nấc lên từng hồi trong tiếng khóc , những giọt nước mắt của cậu không ngừng trào ra thấm qua áo ,chạm vào làn da lạnh buốt của hắn nóng hôi hổi thực sự khiến hắn nổi điên lên , toàn thân hắn run lên vì giận , ánh mắt rực lửa dần dần biến thành màu xanh lá nhìn xoay vào 3 gã đàn ông đang lùi lại trong nỗi sợ hãi vô thức . Mồ hôi chúng vã ra như tắm, đôi mắt như dại đi vì sợ hãi , chùng nhìn thấy cái sát khí ngút trời toả ra từ hắn , cộng thêm đôi mắt sáng quắt dị thường như đang muốn đốt cháy chúng thành tro bụi , tay chân chúng như nhũn ra vì sợ , chúng nhận ra trước mặt hắn chúng chỉ là những con thỏ đang run rẩy trước móng vuốt của 1 con sư tử khổng lồ .Chúng quay lưng định bỏ chạy nhưng đã sựng lại , tay chân như rụng rời khi sừng sững trước mặt chúng là 1 con sói khổng lồ đang nhe hàm răng nhọn lễu , cái lưỡi dài nhọn hoắc thè ra gầm gừ với đôi mắt vàng rực như chỉ chực chờ lao vào xé xác chúng . Chúng run rẩy khuỵ xuống , hớp lấy không khí , tim chúng muốn vỡ ra vì sợ , chúng không thể nhấc chân lên nổi nữa. Ôm chặt lấy tấm lưng hắn cậu không hề nhìn thấy gì đang diễn ra , cậu cứ khóc nức nở cho đến khi ngất lịm đi và ngã xuống , hắn xoay phắt lại , nhẹ nhàng nhấc bỗng cậu lên bằng đôi tay vạm vỡ của mình , ánh mắt hắn khẽ dịu lại nhìn cậu .Và từ lưng hắn bung ra một đôi cánh dơi khổng lồ đỏ rực như máu . __Giết chúng đi. Chừa lại nửa mạng cho gã dẫn đầu .__Hắn cất giọng trầm khàn lạnh lẽo . Ngay lập tức con quái thú lao vào 3 gã đàn ông xấu số bắt đầu cắn xé điên cuồng . Chẳng thèm ngoái lại nhìn , hắn ôm lấy cậu vỗ cánh vút thẳng lên bầu trời đêm.... ************************** Biệt thự BLOOD. ... Hắn nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường , rồi đứng lặng nhìn cậu , khẽ nhíu mày khi thấy 1 bên má cậu đã bị bầm đỏ do cú tát của gã Mc khi nãy , hắn chậm rãi cúi xuống , và đặt lên đó 1 nụ hôn , trong phút chốc vết bầm từ từ biến mất , xem lại kết quả hắn khẽ mỉm cười hài lòng . Nhìn cậu chìm trong giấc ngủ bình yên , cơn giận của hắn biến mất , cảm giác khó chịu cũng không còn , như vừa trút bỏ được gánh năng , hắn mỉm cười với chính mình _ [ mình vẫn bình thường mà ]_ nghĩ đoạn hắn quay lưng bỏ ra khỏi phòng , để mặc cậu ở lại 1 mình. Nhưng khi vừa đóng cửa phòng và đi được 2 bước thì hắn khựng lại , cái cảm giác khó chịu bất an lại ập đến , hắn nhíu mày khó hiểu , sau 1 phút đứng lặng suy nghĩ , hắn quay trở lại phòng cậu . Hắn chầm chậm tiến đến bên giường cậu ,khẽ liếc nhìn cậu đang nằm ngủ ngoan ngoãn rồi mặt hắn bỗng ngẩn ra ._ [ biến mất rồi , hết khó chịu rồi..] _ Hắn ngạc nhiên với chính bản thân mình , một lần nữa hắn lại bỏ ra khỏi phòng và rồi lại tất cả chui trở vô khi cảm giác đáng ghét ấy ập đến , cứ như thế hai ba lần , cuối cùng hắn quyết định không đi đâu nữa mà ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa đăt đối diện giường ngủ mà trong lòng không ngừng hỏi tại sao.... **** Một cơn gió lạnh mang theo mùi tanh của máu bất ngờ thổi vào phòng và con sói không lồ hiện ra , nhưng trong thoáng chốc nó từ từ thu mình lại hiên nguyên hình là 1 chàng trai trẻ với thân hình săn chắc và khuôn mặt hiền lành của một thiên thần . Thích thú liếm láp những ngón tay còn dính đầy máu của mình anh khẽ ngước lên và bất ngờ khi nhìn thây hắn _ chủ nhân của anh _ đang ngồi bất đông , khuôn mặt trầm tư nhìn chăm chăm vào tên nhóc đang nắm ngủ ngon lành trên giường , mà không hề chú ý đến sự xuất hiện cùa anh .Anh nhẹ nhàng tiến đến , khẽ cất tiếng .. _Chủ nhân , tôi đã mang gã đó về.._ hắn giật mình quay sang , rồi hờ hững đáp . _um... ta biết rồi_ Rồi lại quay sang nhìn tiếp . Không gian chìm trong yên lặng , Taeyang vẫn kiên nhẫn đứng đợi lệnh . 1 phút.... 2 phút.... .. 5 phút... Bất ngờ hắn quay sang Taeyang với vẻ mặt nghiêm trọng... _Ta nghĩ nó..._chỉ tay về cậu_ không phải là người thường đâu... Nhìn khuôn mặt ngớ ra của Taeyang , hắn tiếp.. _ Thôi được rồi , ta muốn biết tất cả về nó từ gã khốn kia _ giọng hắn trầm hẳn xuống đầy nguy hiểm. Hiểu ý của chủ nhân , Taeyang cuối chào rồi vội vã đi thực hiện. ******* Chỉ một lúc sau Taeyang đã quay trở lại , nhanh chóng báo cáo kết quả thu được cho chủ nhân... _ Thưa chủ nhân , theo lời gã kia cậu bé này tên Yong a , ga cũng khong biết họ của nó , gã gặp nó lang thang trên đường cách đây 5 năm nên bắt mang về . trong suốt từ đó đến nay hắn đã bán cậu cho rất nhiều người.._ càng nghe khuôn mặt hắn càng đanh lại , đôi mắt từ từ chuyển thành màu xanh lá quái dị..., nhìn biểu hiện của hắn Taeyang khẽ run lên , giọng anh nhỏ dần..._ và ... theo ...gã.. cậu bé này ... đầu óc... không ..bình thường ạ.. _Không bình thường..? _ Hắn gằn từng tiếng... _Dạ vâng... gã bảo ... dù bên ngoài cậu bé đã 17,18 nhưng đầu óc chỉ như .... 1 đứa trẻ lên 10 thôi ạ...gã bảo ban đầu cậu bé không chịu theo gã nên gã nói với nó là nó không có gia đình là khác người vì chỉ mình nó là có..... có... mái.. mái tóc trắng , nên nó chỉ có thể theo gã.... Hắn sững lại , nhớ đến lúc cậu gặp hắn ở khách sạn , giờ hắn đã hiểu vì sao , vì màu tóc của hắn , có lẽ trong mắt cậu hắn chính là " nguời thân " . Hắn nhắm nghiền mắt , mệt mỏi ngã đầu ra ghế . _Hắn đã bán nó cho bao nhiêu người?_ _Dạ..._ Taeyang bối rối _ ..danh sách rất dài ạ.. Hắn từ từ mở mắt , đôi mắt hắn đã hoàn toàn biến thành 1 màu xanh rì rực sáng ,Taeyang hốt hỏang vội lùi lại.. _GIẾT.... tất cả bọn chúng ... tên khốn nào đã từng chạm đến đều phải chết...._ Hắn gằn từng tiếng trầm vang đầy tức giận _... trước sáng mai , chúng phải biến mất.... Taeyang giật mình vội vã cúi chào rồi hiện nguyên hình sói lao vút ra của sổ . Hắn ngồi lặng yên , nhìn cậu , trong cái bóng tối đang từ từ bao phủ lấy mọi thứ . Ngoài kia , trong thành phố , không gian yên tĩnh của đêm bị xé toat bởi những tiếng gào thét thất thanh càng lúc càng nhiều và trở nên dày đặt , cả thành phố kinh hoàng thứ dậy trong tiếng la hét và còi xe cứu thương . Nhưng mọi thứ chỉ là bắt đầu , đêm còn rất dài và bóng tối càng lúc càng đáng sợ.... ____Hết chap 3_______
Posted on: Thu, 04 Jul 2013 12:44:37 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015