phần 3:[LN] Thông qua Khmer Đỏ tiến hành cuộc chiến - TopicsExpress



          

phần 3:[LN] Thông qua Khmer Đỏ tiến hành cuộc chiến tranh xâm lấn ở phía Tây Nam Việt Nam Ngay từ giữa thập niên 1960, Trung Quốc đã mưu tính nắm trọn vấn đề Campuchia, trước mắt nhằm phá hoại Mặt trận đoàn kết các nước Đông Dương, làm yếu cuộc kháng chiến của nhân dân Việt Nam, có thể đàm phán với Mỹ và nắm bắt Campuchia phụ thuộc lâu dài và trở thành một bàn đạp của Trung Quốc để bành trướng xuống Đông Dương và Đông Nam châu Á. Sau ngày 17 tháng 4 năm 1975, Trung Quốc dùng bọn đệ tử chiếm quyền lãnh đạo đảng Cộng sản Campuchia, gạt quốc vương Xihanúc và những người thân cận của ông ta, xây dựng nên một chế độ phát xít diệt chủng và thông qua chế độ đó kiểm soát, thao túng nước Campuchia, biến Campuchia thành một chư hầu kiểu mới để tiến đánh Việt Nam từ phía Tây Nam. Trung Quốc đã viện trợ tiền bạc, vũ khí và dụng cụ chiến tranh các loại và đưa hàng vạn cố vấn vào Campuchia để thành lập và huấn luyện hàng chục sư đoàn mới gồm đủ bộ binh, thiết giáp, pháo binh, xây dựng thêm hoặc mở rộng nhiều căn cứ hải quân, không quân, hệ thống kho hậu cần. Dưới sự hậu thuẫn, ủng hộ, chống lưng của Bắc Kinh, Khmer Đỏ lúc đó tiến hành một chiến dịch tuyên truyền rộng khắp vu khống Việt Nam “âm mưu xâm chiếm, cướp nước Campuchia”, “tiểu bá Việt Nam muốn độc chiếm Đông Dương, thôn tính Lào và Campuchia”, ráo riết hô hào chiến tranh chống Việt Nam. Họ đã phá hoại cuộc đàm phám giữa hai nước nhằm giải quyết vấn đề biên giới để có cớ duy trì một tình hình ngày càng căng thẳng ở vùng biên giới Việt Nam – Campuchia. Ngay từ năm 1975, họ đã đưa quân lấn chiếm, bắn giết, đốt phá nhiều điểm trên lãnh thổ Việt Nam và từ đó ngày càng gây thêm nhiều vụ xung đột ở biên giới, đột kích nhiều đồn biên phòng, làng xóm Việt Nam, làm cho tình hình biên giới không ổn định, ngăn cản nhân dân Việt Nam khôi phục và xây dựng kinh tế. Từ những cuộc khiêu khích vũ trang, họ tiến đến gây ra một cuộc chiến tranh biên giới chống nước Việt Nam từ tháng 4 năm 1977 suốt dọc hơn 1.000 km với những chiến dịch tấn công đại quy mô, huy động hàng vạn bộ binh có xe tăng, trọng pháo yểm trợ, có khi vào sâu lãnh thổ Việt Nam hơn 30 km, giết hại dân thường, tàn phá nhà cửa, đốt rụi làng mạc, gây ra nhiều cuộc thảm sát, trong đó có cuộc Thảm sát Ba Chúc dã man. Chống bằng kinh tế và văn hóa Ngoài việc chống Việt Nam bằng quân sự, chính trị, tài trợ cho bọn đệ tử, đàn em gây chiến ở biên giới Tây Nam, Trung Quốc còn thỏa thuận với Mỹ - Đài Loan, Hồng Kông, tuồn các văn hóa phẩm gây nghiện của Trung Hoa vào Việt Nam, như các tiểu thuyết kiếm hiệp, các văn hóa phẩm này dần trở thành mất kiểm soát, cộng với các văn hóa phẩm Trung Hoa đã tồn tại sẵn dưới thời Mỹ ở miền Nam, đã “đầu độc” nhiều người, khiến họ chỉ biết lao đầu vào những cái gọi là "chưởng", "khinh công", "thần công" linh tinh, mà lười lao động, lười học hành, chính vì vậy thời đó VN phải cấm lưu hành truyện kiếm hiệp và dẹp bỏ, phá hủy những kho văn hóa phẩm này. Chính phủ CHND Trung Hoa cũng cộng tác với CIA cài cắm nhiều điệp viên Hoa Nam Tình Báo Cục trong lãnh thổ Việt Nam. Trung Quốc cũng khai thác và lợi dụng vấn đề kinh tế miền Nam phần lớn do người Tàu Chợ Lớn thao túng, đầu cơ tích trữ, giấu gạo ém muối, tạo ra khan hiếm giả sau đó trục lợi bán ra với giá “cắt cổ” trong lúc đất nước, xã hội nghèo nàn phải xây dựng lại từ đầu. Trước năm 1975, kinh tế lớn thì do tư bản Mỹ và phương Tây nắm, kinh tế vừa và nhỏ, tiểu thương, thì do người Trung Hoa, người Minh Hương, người gốc Hoa thao túng. Tình hình rối loạn đến mức khi quyền lợi tư bản Mỹ bị ảnh hưởng, khi xã hội và kinh tế phát sinh vấn đề bất ổn, thì Mỹ phải ra lệnh cho "thủ tướng" Nguyễn Cao Kỳ đi xử bắn gian thương Tạ Vinh ở Chợ Lớn vào năm 1966. Nhiều cựu quân nhân ngụy kể lại, thời đó vào Chợ Lớn chẳng khác nào lạc vào một xứ sở khác, lạc vào Trung Quốc. Trước và sau giải phóng đều có một bộ phận không nhỏ người Hoa, nhất là trong giới thương nghiệp lúc ấy chơi rất "bẩn", quen với mô hình kinh tế tư bản rồi nên tưởng rằng cũng sẽ tha hồ được tự do kinh doanh kiểu gian manh vô lương tâm. Và Trung Quốc tận dụng mọi yếu tố, nhân tố này để tăng cường quấy phá xã hội Việt Nam. Một phần họ ủng hộ những thành phần trên, lúc thì công khai, lúc thì ngấm ngầm, để phá hoại kinh tế và đời sống nhân dân VN. Khi Việt Nam phải xử phạt hoặc trục xuất một bộ phận người Trung Quốc (không phải công dân VN) vi phạm luật pháp, muốn loại bỏ bớt những lũng đoạn, thao túng, lộng hành kinh tế của người Hoa ở VN, thì Trung Quốc la lối lên rằng "Việt Nam phân biệt chủng tộc, kỳ thị và trục xuất người Hoa" và dùng nó như một chiêu bài giành phần "chính nghĩa", “lẽ phải” về mình, bôi đen Việt Nam, biến VN thành "kẻ ác". Mặt khác, Trung Quốc ngầm kích động, thúc đẩy người Hoa về nước, tạo ra những phong trào hồi hương, bằng những tin đồn quái ác, hoặc bằng những mật lệnh cho bọn gián điệp Bắc Kinh, rồi lu loa lên rằng Việt Nam phân biệt chủng tộc, kỳ thị Việt - Hoa, trục xuất người Hoa. Trung Quốc đã "vừa ăn cướp vừa la làng". Người Hoa ở Việt Nam Việt Nam có khoảng 1 triệu 20 vạn người Hoa sinh sống; gần một triệu người ở miền Nam (chủ yếu xuất xứ từ những đoàn tàu tỵ nạn chính trị của những người Hán không chấp nhận sự cai trị của triều Mãn Thanh, gọi là người Minh Hương, trung thành với nhà Minh cũ), và trên 20 vạn người ở miền Bắc. Năm 1955, Đảng Lao động Việt Nam và Đảng Cộng sản Trung Quốc đã thỏa thuận công khai, minh bạch, rõ ràng là người Hoa ở Việt Nam là do Đảng Lao động Việt Nam lãnh đạo tuyệt đối, và sẽ dần dần chuyển thành công dân Việt Nam, và phải mang quốc tịch Việt Nam. Trong 20 năm, người Hoa ở miền Bắc và trong những vùng đã giải phóng ở miền Nam đều được hưởng quyền lợi và nghĩa vụ như công dân Việt Nam, như những người Việt Nam bình thường, hoàn toàn không có sự kỳ thị chủng tộc trong chính sách. Sau khi giải phóng hoàn toàn miền Nam, Đảng và Chính phủ Việt Nam tiếp tục nghiêm chỉnh thực hiện sự thỏa thuận năm 1955 giữa hai Đảng về người Hoa ở miền Bắc, đồng thời tôn trọng thực tế lịch sử về người Việt gốc Hoa trong những vùng tạm chiếm ở miền Nam, coi người gốc Hoa ở bất kỳ nơi nào trên lãnh thổ VN là một bộ phận trong cộng đồng các dân tộc Việt Nam. Một bộ phận nhỏ mang căn cước Đài Loan (lúc đó ta gọi là "Tàu Đài Bắc" để phân biệt với "Tàu Bắc Kinh"), Hồng Kông hoặc quốc tịch nước khác và số Hoa kiều tiến bộ bị Khmer Đỏ xua đuổi và tỵ nạn ở Việt Nam thì được coi là ngoại kiều. Ngược lại, nhà cầm quyền phản động Trung Quốc xuyên tạc sự thỏa thuận năm 1955 giữa hai Đảng, phủ nhận thực tế lịch sử khách quan về những người Việt gốc Hoa ở Việt Nam, coi tất cả kiều dân ở hai miền là kiều dân Trung Quốc và đòi quyền lãnh đạo những người ấy. Trên thực tế, họ âm mưu biến những người này thành các "đội quân thứ 5", họ lập ra các tổ chức, đảng phái phản động và mạng lưới gián điệp người Hoa trên đất Việt Nam. Đơn cử một số tổ chức, băng đảng phản động như: “Hoa kiều hòa bình liên hiệp hội”, “Hoa kiều tiến bộ”, “Hoa kiều cứu vong hội”, “Đoàn thanh niên chủ nghĩa Mác-Lênin”, “Hội học sinh Hoa kiều yêu nước”, “Mặt trận thống nhất Hoa kiều” v.v. do Bắc Kinh thành lập và chỉ huy, đã hoạt động chống lại các chính sách của Việt Nam, chống lệnh đăng ký nghĩa vụ quân sự, chống việc đi khai khẩn đất hoang, xây dựng vùng kinh tế mới, xây dựng lại Việt Nam, kích động tâm lý huyết thống trong người Việt gốc Hoa, khơi lên phong trào đòi trở lại quốc tịch Trung Quốc. Người Tàu Bắc Kinh và người Tàu Đài Bắc treo hình Mao Trạch Đông và Tưởng Giới Thạch khắp nơi, xem Việt Nam như Trung Quốc, Đài Loan. Trung Quốc in tiền giả, đầu cơ tích trữ, nâng giá hàng nhằm phá kế hoạch ổn định và phát triển kinh tế của các cơ quan Nhà nước ở Nam Bộ, Với những thủ đoạn đó, nhà cầm quyền bành trướng Bắc Kinh đã gây thêm khó khăn cho nhân dân miền Nam Việt Nam vốn đã gặp biết bao khó khăn do 30 năm chiến tranh của thực dân, đế quốc để lại, khiến cho nhiều người về sau bỏ nước tha phương cầu thực, tìm một đời sống kinh tế khá hơn. Tóm lại, Bắc Kinh đã dùng người Hoa làm công cụ gây rối loạn về chính trị, kinh tế, xã hội ở Việt Nam như họ đã làm ở một số nước Nam Á. Cái gọi là vấn đề “nạn kiều” chủ yếu là một sự cưỡng bức người Hoa ở Việt Nam ồ ạt di cư sang Trung Quốc của giới cầm quyền Bắc Kinh, nhằm gây xáo trộn về chính trị, xã hội, kinh tế ở Việt Nam, đồng thời kích động dư luận Trung Quốc, chuẩn bị sẵn sàng “đạo quân thứ 5” cho việc tiến hành xâm lược Việt Nam trong bước sau. Vốn là những người làm ăn sinh sống lâu đời ở Việt Nam, thông thạo địa hình, phong tục, tập quán, có nhiều cơ sở quen thuộc cũ, có nhiều khả năng nắm được nhiều tin tức, tình hình, những người Hoa ở Việt Nam trở về Trung Quốc đã được bọn bành trướng Bắc Kinh chọn lựa để đưa vào những “sư đoàn sơn cước” chuyên đánh rừng núi, thọc sâu vào hậu phương, hoặc những đơn vị đi trước mở đường, hoặc những đơn vị thám báo, dẫn đường, phá hoại cầu cống, cơ sở hạ tầng của Việt Nam. Nhiều người trong bọn họ đã bị bắt giữ và trừng trị trong cuộc chiến tranh xâm lược năm 1979. Hơn một tháng sau vấn đề "nạn kiều", "nạn dân", Trung Quốc gọi về nước tất cả các chuyên gia và cán bộ kỹ thuật đang công tác ở Việt Nam. Đi đôi với việc rút hết chuyên gia về nước, giới cầm quyền Trung Quốc còn thông đồng với Hoa Kỳ vận động các nước, các tổ chức quốc tế ngưng viện trợ cho công cuộc xây dựng lại Việt Nam, tăng cường bao vây cấm vận, "bỏ đói", bức tử Việt Nam. Thế là Việt Nam vừa bị Mỹ và các nước đồng minh, thân Mỹ cấm vận, vừa bị Trung Quốc và các đồng minh, thân Tàu cấm vận. Trong thì bị 2 mặt giáp công (phía Nam và phía Bắc), ngoài thì bị cấm vận 2 đầu (phương Bắc và phương Tây). Ngoài việc cấm vận kinh tế và quân sự, Trung Quốc còn tăng cường cản trở quan hệ bình thường giữa Việt Nam và các nước ASEAN, kêu gọi các nước đó lập “mặt trận chung với Trung Quốc chống tiểu bá Việt Nam”, tuyên truyền rằng Việt Nam và "bè lũ Lê Duẩn - Lê Đức Thọ" muốn "bá chủ" Đông Dương, muốn thôn tính Đông Dương, muốn thành lập 1 Liên bang Đông Dương do Lê Duẩn làm chủ. Với cuộc vận động đó, họ hy vọng sẽ thực hiện được chính sách bao vây kinh tế, cô lập chính trị, ngoại giao, tiến công quân sự, như các đế quốc thực dân vẫn làm bấy lâu nay với một số nước. Đây là một hành động xâm phạm độc lập, chủ quyền của Việt Nam, can thiệp vào công việc của các nước khác và các tổ chức quốc tế.
Posted on: Sat, 22 Jun 2013 15:08:18 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015