Đêm sao đêm cứ mãi như đang ngừng trôi khi tôi với - TopicsExpress



          

Đêm sao đêm cứ mãi như đang ngừng trôi khi tôi với tôi ngồi thở than những ưu phiền trái ngang. Nguyện cầu ơn trên cho về tuổi thơ một lần thôi! Bây giờ tôi đang tự hỏi đống giấy trước mặt tôi nó là gì?? Tiền bạc giấy tờ công việc suốt ngày trong đầu tôi nó nằm đấy, vì tiền và mơ ước tôi đang sống vì những điều đó. Công việc chồng chất, chẳng muốn làm đâu, tâm trạng cứ mãi bị bó buộc. Đam mê thì cũng đã lâu rồi chưa từng dám dòm ngó, tôi sợ phải dòm ngó rồi lại sẽ đánh mất tất cả những gì mình từng có. Tôi sợ phải bị bỏ lại, sợ chẳng còn gì ở lại, sợ quẳng đi cái gọi là tương lai và đến lúc này tôi chỉ biết thở một hơi thật dài. Có những người mình không ưa nhưng phải nói chuyện, có những ngày bị châm chọc nhưng vẫn phải đối mặt. Có những lời độc như rích nhưng phải giả vờ cười méo miệng, và biết có những trò đùa khiêu khích phải mặc kệ! Nếu một lần nữa được quay thời gian trở về với ngày còn bé, cái thời không biết đã nhận ra sự tồn tại của thế giới này chưa? Có lẽ sẽ vẫn ngẩn ngơ đi lang thang, thẩn thơ đi dọc bờ suối, hay là ngồi ở lan can để ngắm mọi người rộn rã khi rạng sáng. Chiếc xe đạp mini to lớn ngày xưa bây giờ thật quá bé nhỏ, ngồi lên không biết chạy đua vài vòng lượn xong nó có bị gãy khung hay không?? Nếu ngã thì tôi cũng mong được như ngày xưa, không sợ mọi người ngó nhìn ghét mình, chỉ trỏ hoặc cười nhạo. Nếu như được trở lại những nơi đã từng đi qua, nếu được cặp sách vở lại để đi đến nơi mình từng học từng nét chữ đầu tiên, mà có lẽ lúc đó là lúc trước khi mọi người thắp cho tôi ngàn ngọn nến. Sẽ khóc lên thật to nếu có lỡ người lớn làm tôi sợ, sẽ nắm chặt áo bố và bước qua đường để được vào chơi trong chợ. Sẽ đóng một vai hoàn hảo của một thằng bé trẻ ranh, và sẽ không bao giờ thức dậy vì biết tất cả chỉ là 1 giấc mơ! Thế giới này à?? Chỉ quay quanh 1 chữ tiền, nếu không có tiền thì mình mãi chỉ có thể làm vua bằng mồm. Tuổi thơ hả? Ký ức hả? Sẽ tan biến theo đồng tiền vì tiền đồng nghĩa với tất cả, vì con người sợ mệt mỏi, tôi cũng sợ thất bại. Nên tôi dẫm nát tuổi thơ để chạy theo dòng đời hối hả, thời gian vô nghĩa trôi đi để thấy tình người ngày càng nhạt nhòa. Giọt nước mắt rơi quá vô nghĩa và rồi sẽ ngừng lại thì khóc ra để làm gì vì khóc cũng chỉ là thừa. Nước mắt xin hãy kiềm xuống để dành năng lương cho ngày mai, bình minh mang đến những hi vọng mới mơ ước cho tương lai tươi đẹp. Có những thứ đã qua đi rồi thì sẽ không bao giờ trở lại, thời gian, tuổi thơ quá khứ ký ức nhạt nhòa rồi cũng phai mờ. Hãy nhớ là sống cho hiện tại và ngước về tương lai thì đừng bao giờ quay đầu chạy lại điểm xuất phát...!
Posted on: Sun, 01 Sep 2013 20:38:44 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015