Hôm nay T sẽ kể cho mọi người nghe về 1 câu - TopicsExpress



          

Hôm nay T sẽ kể cho mọi người nghe về 1 câu chuyện. Truyện kể rằng có 1 anh sinh viên vừa tốt nghiệp Đại học Việt - Hung. Cầm trên tay tấm bằng loại Khá. Anh rong ruổi trên chiếc xe máy từ thời còn là sinh viên Đại học năm nhất đến gõ cửa từng công ty. Đến đâu người ta cũng chỉ bảo anh để lại hồ sơ rồi đợi ngày phỏng vấn. Nhiều lần như vậy mà chẳng thấy công ty nào hồi âm lại. Rồi cuối cùng anh cũng biết được đằng sau tấm bằng của mình có vấn đề khi tham gia phỏng vấn cho một công ty chuyên về xây dựng. Cầm trên tay bộ hồ sơ của anh, nhà tuyển dụng đọc lướt qua rồi hỏi: - anh tốt nghiệp trường nào? - dạ e học trường Việt - Hung ạ. - cái gì Việt - dạ DH Việt - Hung ạ - Việt Hưng hay Việt Hung? - dạ, Việt - Hungari ạ. - được học ở Hungari à? - không. Đây là trường dân lập. Dạy ở Việt Nam thôi ạ. Nhà tuyển dụng từ nãy cắm cúi nhìn vào tập hồ sơ từ nãy bất chợt ngẩng lên nhìn vào mắt anh ta. - dân lập à em? - vâng ạ. Chị thu dọn bộ hồ sơ lại, gói ghém sao cho nó giống như lúc ban đầu chị nhận được. - chắc chị em mình không có cơ hội làm việc cùng nhau rồi. Cảm ơn em đã đến phỏng vấn. Chúc em may mắn. Giờ thì anh mới hiểu được cái sự thật đằng sau tấm bằng Đại học chính quy hào nhoáng của mình. Cái nét mặt tỏ ra khó chịu khi chị Trưởng phòng nhân sự công ty X hỏi lại "Việt Hưng hay Việt Hung" và cấu nói xoáy "dân lập à em". Trường Đại học mà anh ta luôn tự hào với bạn bề vì nó có chữ Việt - Hung, nó thức thời, liên kết với nước ngoài. Đó là những gì anh luôn tự hào. 4 năm phấn đấu học tập để có được tấm bằng loại khá với mong muốn ra trường sẽ tìm được việc. Ước mơ của không chỉ riêng anh mà còn của cả gia đình giờ sao a thấy nặng trĩu. Hơn nữa năm kể từ cái ngày tốt nghiệp anh vẫn chưa tìm được một công việc mà anh theo học ở trường. Bố mẹ thúc giục anh đi tìm việc. Anh đã đến nhiều nơi, gõ cửa nhiều công ty. Nhưng đều nhận được lời từ chối. Không bằng cách này thì cách khác. Cuối cùng anh chấp nhận về làm nhân viên văn phòng chuyên lo chuyện trà nước cho một công ty môi giới hôn nhân ở Hà nội. Đơn giản vì anh cao ráo và có phần đẹp trai. Điều mà chả liên quan gì đến cái bằng Đại học của anh hết. Chuyện thì là có thật. Nhưng được T kể lại theo 1 cách khác. Một số đối thoại trong câu truyện trên không chính xác đến từng từ nhưng nó chính xác theo nghĩa hiểu. Câu chuyện T muốn nói ở đây là - liệu có sự phân biệt trường Công lập với Dân lập ko khi mà ai cũng bảo giờ ngta không phân biệt trường công với trường tư lắm quan trọng là năng lực. Ai cũng bảo "quan trong là Năng Lực" nhưng thử hỏi đến vòng phỏng vấn đã bị loại thì lấy Năng Lực ở đâu ra? Năng lực có thể phát huy ko nếu nó không kèm cái Bằng DH công lập hay vài tờ tiền Polyme đủ sắc màu trong đó?
Posted on: Tue, 27 Aug 2013 09:23:11 +0000

Trending Topics



s outros dias não o
Written by a doctor, not one of ours, about nurses. LISTENING

Recently Viewed Topics




© 2015