Một câu hỏi thường được đặt ra cho những người - TopicsExpress



          

Một câu hỏi thường được đặt ra cho những người Ki Tô Giáo: Tại sao Ki Tô Giáo lại suy thoái, nếu nó thực sự là một tôn giáo có mục đích nâng cao trình độ hiểu biết của con người, một tôn giáo đạo đức, một tôn giáo có thể giúp cho con người thăng tiến lên một cảnh giới cao hơn v…v… Ki Tô Giáo đã hoàn toàn thất bại trong nhiệm vụ này như lịch sử đã chứng minh. Và thực tế lịch sử cho thấy rằng: thay vì Ki Tô Giáo văn minh hóa nhân loại thì chính sự tiến bộ của nhân loại đã văn minh hóa Ki Tô Giáo. Vì như John Remsburg đã viết trong cuốn “False Claims”: “Những thanh gươm (để giết người) và những bó củi (để thiêu sống người) đã bị tước khỏi những bàn tay đẫm máu của Giáo hội Ca-tô. Ngày nay Giáo hội chỉ còn lại hai vũ khí: gây thù hận và vu khống”. Đây là một sự thật không ai có thể chối cãi. Ngày nay, quyền lực của Tòa Thánh và Giáo hoàng chỉ còn trên số tín đồ thấp kém tin bướng tin càn. Đối với các tín đồ tiến bộ trong thế giới Âu Mỹ thì quyền lực của Vatican và Giáo Hoàng là một con số không vĩ đại. Richard Dawkins và Christopher Hitchens đòi bắt giam Giáo hoàng Benedict XVI khi ông ta đến thăm viếng Anh sắp tới. Năm 2002 một giáo dân ở Seatle đâm đơn kiện trước Tòa Án Mỹ ở Oregon Tòa Thánh và Giáo Hoàng về vụ linh mục Andrew Ronan đã cưỡng dâm ông ta nhiều lần khi ông ta còn nhỏ. Vụ trên bị dẹp bỏ nhưng mới đây, Pháp Viện Tối Cao Mỹ cho phép vụ kiện được tiếp tục để xét xử. Luật sư của Vatican, Feffrey Lena, nói rằng: “Khi vụ kiện trở về Tòa án Liên Bang ở Oregon, Tòa Thánh sẽ chứng tỏ rằng không chịu trách nhiệm về những hành động của linh mục Ronan vì ông ta không phải là nhân viên của Tòa Thánh.” [Chicago Tribune, June 30, 2010: “When the case returns to a federal court in Oregon, the Holy See [Very Holy??] will show it was not responsible for the action of the priest because he was not a Vatican employee]. Vậy tại sao các linh mục phải nghe lệnh của Tòa Thánh? Tại sao Tòa Thánh lại có quyền phong chức cũng như cất chức một linh mục? Lý luận xảo quyệt của Tòa Thánh để trốn trách nhiệm cho ta thấy một điều: Tòa Thánh luôn luôn bảo vệ quyền lợi tiếng tăm của Tòa Thánh và không đếm xỉa gì đến sự đau khổ của con chiên bị “Chúa thứ hai” của ông ta cưỡng dâm, và cũng trốn luôn trách nhiệm tinh thần đối với thuộc hạ. Người Ca-tô Việt Nam nên lấy trường hợp này làm kinh nghiệm về đạo đức tôn giáo của “Đức Thánh Cha”. Ngày nay, không có một ông giáo hoàng nào dám hô hào cổ võ một cuộc thập tự chinh, tổ chức một tòa án xử dị giáo hay một cuộc săn lùng phù thủy, gây hận thù người Do Thái về tội “giết Chúa”, khích động một cuộc chinh phục các nước nhỏ kém phát triển bằng vũ lực. Không một ông giáo hoàng nào dám đưa Einstein, Carl Sagan, hay Stephen Hawking, Richard Dawkins, Sam Harris, Christopher Hitchens v..v.. lên dàn hỏa như đã đưa Bruno lên trước đây, dù Richard Dawkins đã công khai mắng Giáo hoàng Benedict XVI là “stupid” và cùng với Christopher Hitchens đòi bắt giam ông ta khi ông ta viếng thăm Anh tới đây. Tại sao Ca-Tô Rô MaGiáo bắt buộc phải suy thoái. Câu trả lời nằm trong chính bản văn xưng tội trước thế giới của Vatican. Ngày 12 tháng 3 năm 2000, trong một cuộc “thánh lễ” công cộng tại “thánh đường” Phê-rô, Giáo hoàng cùng một số hồng y, tổng giám mục, trong đó có tổng giám mục Nguyễn Văn Thuận, đại diện cho “hội thánh” Ca-Tô, đã chính thức “xưng thú 7 núi tội ác” đối với nhân loại của Ca-Tô giáo Rô-ma. 7 núi tội ác này, qua gần 20 thế kỷ, đã đưa đến những thảm họa to lớn cho nhân loại như “thập tự chinh” (thường được gọi một cách sai lầm là “thánh chiến” vì bản chất những cuộc chiến này rất man rợ, bạo tàn chứ chẳng có gì là “thánh” cả), tòa hình án xử dị giáo, bách hại dân Do Thái, kỳ thị phái nữ, liên kết với thực dân để truyền đạo với sách lược xâm lăng văn hóa, mưu toan thống trị và có thái độ thù nghịch với các tôn giáo khác v..v.. (Xin đọc chi tiết những tội ác của Ca-Tô giáo đối với nhân loại trong cuốn VATICAN: Thú Tội Và Xin Lỗi? của 6 tác giả, Giao Điểm xuất bản năm 2000). Hành động “xưng thú 7 núi tội lỗi” này đã làm cho những lời tự nhận của giáo hội mà giáo hội thường nhồi nhét vào đầu óc tín đồ từ khi còn nhỏ, rằng Ca-Tô giáo là tôn giáo “thiên khải duy nhất”, “thánh thiện”, “mầu nhiệm”, “tông truyền”, “hôn thê của Chúa”, “cao quý”, “ánh sáng của nhân loại”, bác ái”, “dân chủ” v..v.., trở thành những lời nói láo vĩ đại nhất trong lịch sử các tôn giáo của loài người. Một khi mà những lời nói láo không còn có hiệu lực và không còn thuyết phục được ai, thì tất nhiên con người sẽ không còn tin vào chúng nữa. Và tín đồ bỏ đạo hàng loạt là vì họ không còn muốn dính dáng gì đến một giáo hội đầy tội lỗi thế gian, và trình độ người dân ngày nay đã cao, không còn có thể tin vào những điều thuộc loại hoang đường mê tín nữa. Chính các học giả ở trong cũng như ở ngoài các giáo hội Ki-Tô đã khai sáng cho họ qua những tác phẩm nghiên cứu nghiêm chỉnh về Ki Tô Giáo. Nhưng chúng ta đã biết, mất đi chỗ đứng trong thế giới Tây phương, Ca-Tô Giáo cũng như Tin Lành đều có mưu toan bành trướng sang Á Châu, nơi đây ở một số nơi, con người còn đang sống trong cảnh khó khăn vật chất và thiếu hiểu biết. Họ là nhưng mồi ngon trong sách lược truyền đạo của Ki Tô Giáo. Đối với đất nước Việt Nam, đó là một hiểm họa cần phải phòng ngừa nếu chúng ta muốn bảo vệ và gìn giữ nền văn hóa truyền thống của Việt Nam. Không có lý do gì để cho người dân tiếp tục bị lừa dối để chấp nhận những đồ phế thải của Tây phương mà lịch sử đã chứng tỏ trái nghịch với truyền thống văn hóa và tôn giáo của Việt Nam. Vậy biện pháp nào thích hợp nhất để bảo vệ và gìn giữ nền văn hóa truyền thống của Việt Nam? Tôi cho rằng, để tránh cái hiểm họa Ca-Tô (Công Giáo) và Tin Lành, cái hiểm họa đã được chứng tỏ trong 2000 năm lịch sử của Ki Tô Giáo, đặc biệt là Ca-Tô giáo , ở Việt Nam, ngoài việc cương quyết canh chừng, kiểm soát những phương cách truyền đạo bất chính, con đường hữu hiệu nhất là con đường mở mang dân trí. Qua con đường này, người dân sẽ biết rõ về bản chất và những sự thực về Ki Tô Giáo nói chung, Ca-Tô Giáo nói riêng, và từ đó sẽ không còn bị mê hoặc bởi những lời truyền đạo giả dối, che đậy thực chất mê tín, hoang đường, phi lý của Ki Tô Giáo mà ngày nay thế giới Tây Phương đã nhận thức rõ và đang từ bỏ dần dần. Chúng ta nên nhớ, “người Ki Tô Giáo không sợ tội lỗi, chỉ sợ sự thật.” Cho nên chúng ta không cần làm bất cứ điều gì khác, chỉ cần đưa ra những sự thật về bản chất và lịch sử của Ki Tô Giáo nói chung, Ca-tô Rô-MaGiáo nói riêng. Mở mang dân trí, cập nhật hóa kiến thức thời đại, đây chính là một nhiệm vụ quan trọng trong thời đại ngày nay, không chỉ riêng của chính quyền mà là nhiệm vụ chung của mọi người dân Việt Nam nào còn có lòng với dân tộc, đất nước, còn trân quý truyền thống văn hóa và tôn giáo của Việt Nam. Tôi hi vọng giới trí thức, nhất là giới trẻ ngày nay, hãy nhận thức rõ tầm quan trọng của lãnh vực văn hóa này. Vì lợi ích của mọi người, và vì tương lai của dân tộc và đất nước, chúng ta hãy cùng nhau tích cực hoạt động trong đường hướng mở mang dân trí, giúp người dân nhận thức được những sự thật về các tín ngưỡng và tôn giáo ở Việt Nam. Trần Chung Ngọc Illinois, 21 Tháng 5, 2010 guardian.co.uk/uk/2012/dec/11/census-religion-decline-rise-born-abroad telegraph.co.uk/news/religion/10062745/Christianity-declining-50pc-faster-than-thought-as-one-in-10-under-25s-is-a-Muslim.html voatiengviet/content/france-de-baptisms-01-18-12-137630248/914266.html voatiengviet/content/us-religion-04-27-12-149306795/1117792.html positief-atheisme.nl/atheisten/jim_walker/the_dark_bible.html vi.wikipedia.org/wiki/V%E1%BB%A5_N%E1%BB%95_L%E1%BB%9Bn#B.E1.BA.B1ng_ch.E1.BB.A9ng_th.E1.BB.B1c_nghi.E1.BB.87m
Posted on: Tue, 25 Jun 2013 07:20:40 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015