Nhặt nhạnh được từ mạng... Đọc và suy ngẫm.... - TopicsExpress



          

Nhặt nhạnh được từ mạng... Đọc và suy ngẫm.... Thấy đúng và ý nghĩa.... Tôi ngồi chờ boarding, buồn tình giở facebook ra xem, và cứ thế nước mắt tuôn tràn. Tôi biết tin đã hai ngày, không có cớ gì để bây giờ mới khóc. Tôi không quen thân, không thần tượng, không tôn thờ, không oán ghét, không có cớ gì để quá đau thương hay hả hê mà phải rơi lệ. Đến chính bản thân tôi cũng ngạc nhiên với những giọt nước mắt của mình. Quả tình tôi không dễ xúc động. Từ khi làm nghiên cứu, lúc nào cũng phải cố gắng trong vai một kẻ ngoài cuộc với con mắt soi mói thì gần như tôi chỉ khóc khi … thái hành. Vậy thì can cớ gì mà giữa sân bay Dublin tôi lại tức tưởi như cô Tấm trước rổ đậu đen và đậu xanh bị trộn lẫn như thế này? Tôi viết những dòng này khi chuyến bay EI 604 đang lướt trên những đám mây rực rỡ dưới ánh nắng cuối thu. Nếu có một ông Bụt hiện lên từ những bồng bềnh trắng phau ngoài cửa sổ, vuốt chòm râu bạc rồi hỏi: “Tại sao con khóc?”, một con bé đầm đìa nước mắt sẽ ghé nhìn xuống nông thôn Tây Âu trù phú xanh tươi lấp ló qua các tầng mây mà rằng: “Bụt ơi, đậu đen đậu xanh bị dì ghẻ trộn lẫn, con ngồi từ ngày này qua ngày khác rồi cũng sẽ phân loại xong. Nhưng cánh đồng nhà con giờ đã thoái hóa, đậu ra hạt xanh đen lẫn lộn, tốt xấu khó lường, hỏng từ trong gốc. Con khóc vì cây đậu chân chính trong sạch cuối cùng đã ra đi” Hóa ra tôi không hẳn là thương cây đậu. Tôi thương những cánh đồng Việt Nam của tôi!
Posted on: Mon, 07 Oct 2013 03:41:12 +0000

Recently Viewed Topics




© 2015