Vài bình luận từ VB VN Xuất Cảng Kẹo Độc? Tác - TopicsExpress



          

Vài bình luận từ VB VN Xuất Cảng Kẹo Độc? Tác giả : Trần Khải vietbao/D_1-2_2-66_4-211944_15-2/ Hãy cẩn trọng, hãy cẩn trọng... Nhà nước Hà Nôi phải cảnh giác, vì nếu sơ xuất, nếu làm ăn gian dối, sẽ có thể có ngày thị trường xuất cảng vào Hoa Kỳ sẽ không còn bình yên nữa. Tình hình ngộ độc thực phẩm tại Việt Nam vẫn xảy ra đều đặn. Nhưng đó là chuyện của một số nơi, một số công ty, một số địa phương... và đừng bao giờ để biến thành một chính sách chụp giựt, hám lợi trong việc xuất cảng sang nước khác, kể cả xuất cảng sang Hoa Kỳ -- một thị trường có thể xem là con gá đẻ trứng vàng của VN hiện nay. Hãy hình dung rằng bánh chưng Tết xuất cảng vào Hoa Kỳ từ VN có hóa chất độc... Hãy hình dung rằng bánh Trung Thu xuất cảng vào Hoa Kỳ từ VN có hóa chất độc... Nếu có bao giờ để cho công ty nào làm như thế, tất sẽ làm hại cả những công ty làm ăn lương thiện. Bộ Y Tế Tiểu Bang California hôm Thuư Hai 5-8-2013 đã đưa ra bản tin cảnh báo dân chúng tiểu bang rằng đừng có ăn Kẹo Gừng (Ginger Candy) nhập cảng từ VN. Bác sĩ Ron Chapman, giám đốc Sở Y Tế Công Cộng California, hôm Thứ Hai cảnh cáo dân chúng là đừng ăn Kẹo Gừng nhập từ VN vì các cuộc thử nghiệm ở Sở này cho thấy có mức độ chất chì (lead) vượt quá tiêu chuẩn tiểu bang. Sở này kêu gọi, hễ ai có kẹo này, hãy quăng bỏ tức khắc. Thử nghiệm moơi đây với kẹo này do Sở thực hiện nói rằng Kẹo Gừng có tới 0.12 phần triệu (ppm) chất chì. Nghĩa là độ tập trung, theo bản tin từ Sở này, là 10.21 micrograms chất chì trên mỗi phần ăn. Bản tin nói trẻ em dưới 6 tuổi không nên ăn nhiều hơn 6.0 micrograms chất chì mỗi ngày dù là từ bất kỳ nguồn thực phẩm nào. Keẹ Gừng nhập cảng và phân phối bở công ty Evershing International Trading Inc ở San Jose. Công ty này đã tự giác nói sẽ thu hồi, và Sở hiện đang làm việc với công ty phân phối để bảo đảm là kẹo độc phaả được gỡ bỏ ra khỏi thị trường. Kẹo Gừng bán trong hộp nhựa trong suốt, kích thước hộp là 12 ounces. Trên nhãn hiệu còn có hình cây dừa. Bản tin cũng nói, phụ nữ có thai và ba mẹ các trẻ em nào có thể đã ăn kẹo này nên tham khảo với bác sĩ để xem có cần phải thử nghiệm y khoa hay không. Khách hàng nào thấy kẹo này đang bán hãy điện thoại cho CDPH Complaint Hotline ở số 1-800-495-3232. Cẩn trọng, cẩn trọng... ************************************** Nên Bỏ Thi Hay Không? Tác giả : Cô Tư Sài Gòn vietbao/D_1-2_2-349_4-211983_15-2/ Cuộc tranh luận sôi nổi mấy tuần nay, rằng có nên bỏ thi tốt nghiệp Trung Học Phổ Thông (THPT) hay không... Thầy cô đều quan tâm, phụ huynh cũng thế, học trò có thể chỉ lắng nghe thôi... nhưng chuyện thay đổi này sẽ chuyển hẳn khuôn mặt của nền giáo dục VN, nếu bỏ thi. Mình từ nhỏ là học thi muốn tắt thở.. Thi Tiểu học, là học xong lớp 5, rồi thi xong mới vào được Trung học đệ nhất cấp là lớp 6. Muốn học trường công, lúc đó Miền Nam học miễn phí ở tất cả các trường công, lại thi tuyển vào lớp Đệ Thất, nghĩa là lớp 6 công lập. Nếu rớt, học lớp 6 trường tư sẽ tốn tiền ba mẹ. Tới lớp 11 là phải thi Tú Tài I, mới được lên lớp 12. Lúc đó, lớp 11 gọi là Đệ Nhị, còn lớp 12 gọi là Đệ Nhất, nghĩa là cao nhất ở bậc Trung Học đệ nhị cấp. Học thi mệt nghỉ... Nhưng thực tế, mình biết nếu không thi là trò nào cũng sẽ phè ra. Nhưng hễ thi là tốn kém tiền chính phủ, mệt cả thầy lẫn trò. Sau này nghe nói bên Mỹ không thi tốt nghiệp trung học, nhưng có kỳ thi hàng tuần liên tục cả năm, rồi cộng điểm từng 3 tháng một, để em nào không đủ điểm là phảỉ ở lại lớp. Không thi Tú Tài toàn nước Mỹ, nhưng có thi từng học khu. Đề thi khác từng học khu. Thế rồi mình lại nghe nói học trò Mỹ không giỏi bằng học trò Nhật, Hàn... vì thi nhiều mới học nhiều. Thế rồi mình nghe nói giỏi bậc trung học có thể không bằng nhiều nước Châu Á, nhưng học trò Mỹ lên Đạị học là bứt xa thế giới... Không biết các thông tin trên có đúng không. Nhưng thôi, trăm sự nhờ quý Thầy cô nghiên cứu. Thông tấn VietnamNet, mục Tuần Việt Nam, nêu vấn đề “Bỏ thi tốt nghiệp, giáo dục Việt Nam tan rã?” ghi lại những nhận định của nhà nghiên cứu Nguyễn Trần Bạt, Chủ tịch InvestConsult Group. Ý của nhà nghiên cứu Nguyễn Trần Bạt có chỗ như sau: “Một cột mốc không thể hủy bỏ Kỳ thi tốt nghiệp phổ thông trung học (PTTH) là kỳ thi bắt buộc phải có đối với bất kỳ nền giáo dục nào, mà bỏ nó nền giáo dục sẽ tan rã, chứ không chỉ đi xuống. Trên thế giới này, với những cách thức, mức độ khác nhau, ở hầu hết các quốc gia việc tốt nghiệp PTTH đều được đánh dấu với một tấm bằng, một kỳ thi. Hiện trạng của kỳ thi của VN hiện nay là kết quả của việc tổ chức tồi, chứ không phải do chức năng tồi của một kỳ thi. Chúng ta không thể nhầm lẫn giữa nghĩa vụ của một kỳ thi với chất lượng của một kỳ thi, không thể thay thế một cuộc thi chưa nghiêm túc bằng việc không thi. Nói rộng ra, cần phải phân biệt mặt tiêu cực của một nền giáo dục với một nền giáo dục tiêu cực. Thi không nghiêm túc là mặt tiêu cực của nền giáo dục, còn bỏ thi là biểu hiện của nền giáo dục tiêu cực. Giáo dục phổ thông có vai trò vô cùng quan trọng trong cả quá trình giáo dục. Đó là giáo dục nền tảng, là giáo dục con người và là bước đầu tiên trong việc tiến đến giáo dục các nhà chuyên môn. Nếu bây giờ một người đi học từ lớp 1 không chờ đợi, lo sợ có một kỳ thi ở điểm kết thúc của quá trình học tập, thì chất lượng học tập lập tức tan rã ngay từ lớp 1. Như vậy là "tháo cũi xổ lồng" cả đầu vào lẫn đầu ra, sẽ không còn kỷ cương giáo dục và đào tạo nữa...” Mình thấy đúng vậy, hễ bỏ thi là học trò sẽ lừơi. Đúng vậy. *********************************** Chiếc Chìa Khóa Tủ Của Ông Tập Cận Bình Tác giả : Bùi Tín vietbao/D_1-2_2-67_4-211979_15-2/ Bài nói chuyện nội bộ cho cán bộ CS cấp cao của tổng bí thư kiêm chủ tịch nước Tập Cận Bình bị tiết lộ trên nguyệt san Tiền Tiêu số ra tháng 4/2013 ở Hồng Kông đang được truyền đi rộng rãi và được bước đầu bình luận, đánh giá. Điều nổi lên rõ nhất là thái độ của người nói - như ông khẳng định, không rào trước đón sau, không quanh co che dấu. Có thể nói ông là người lãnh đạo của đảng CS Trung Quốc cực kỳ hiếm hoi, thẳng ruột ngựa, bộc tuệch với dàn cán bộ CS cấp cao tin cẩn của mình. Có lẽ Tập Cận Bình đã phạm sai lầm quá hớ hênh, quá mất cảnh giác trong vụ tâm sự ngay khi mới nhận chức này của ông. Ai cũng biết lãnh đạo là phải trước hết tự tin, tin ở tổ chức, ở đảng của mình, ở chế độ của mình, ở học thuyết của mình. Lãnh đạo là đề xuất đường lối chính sách thích hợp, là quyết đoán, là sáng tạo, là bẻ lái theo con đường mình cho là đúng. Nhưng không. Ông Tập Cận Bình suốt trong buổi nói chuyện gần 2 giờ đồng hồ không hề đề ra một đường lối, chủ trương nào mới mẻ, sáng tạo mà cả đảng CS Trung Quốc và toàn dân Trung hoa đang mong chờ. Ở ông chỉ có những lời than não nề, những tiếng thở dài bất lực của một con người hoàn toàn bế tắc. Ngay tít rút ra cho bài nói chuyện đã nói lên điều ấy. «Tôi biết làm thế nào?». Ủa trư tao chẩn ma pan? (theo tiếng phổ thông). Ngã tri đạo chẩm ma biện? (theo chữ Hán). Ông hỏi lại các đồng chí cấp cao của ông. Để thanh minh rằng ông bế tắc, ông bị kẹt cứng, ông không còn biết xoay xở ra sao. Để chỉ ra phương châm hành động của ông trong 10 năm tới đành phải là:«liệu pháp giữ nguyên», nghĩa là sẽ không có gì thay đổi đáng kể cả, giữ được nguyên như cũ đã là khó, ngụ ý là thế. Quả thật ông Tập thật lòng tâm sự. Ông bị kẹt cứng. Ông hiểu chủ nghĩa Mác, tư tưởng Mao không còn hợp, ông không còn tin nữa, nhưng bỏ thì mất đảng, ông không dám. Chế độ hiện nay quá cũ, quá cổ, trái với chế độ pháp quyền, ông không phải không hiểu, nhưng ông không thể bỏ nền chuyên chính của đảng. Ông phải làm vừa lòng mọi người, từ cán bộ lão thành đến tầng lớp thanh niên. Ông rất muốn chống tham nhũng, nhưng ông lại phải làm vừa lòng mọi loại mọi cấp cán bộ, cho nên ông chỉ có cách chống là «xì bớt hơi khi quả bóng quá căng». Có lẽ ông nghĩ đến việc truy tố Bạc Hy Lai ủy viên bộ chính trị bí thư Trùng Khánh chăng. Ông làm chúng ta bật cười khi thú nhận «tôi chỉ là người giữ chìa khóa tủ, là người chủ quầy hàng», ngụ ý là người giữ túi tiền, giữ kho của cải quốc gia để phân phối cho các nhóm lợi ích một cách cân bằng. Trong các lãnh tụ đảng thời hậu Mao, so với Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân và Hồ Cẩm Đào, có thể nhận định ông Tập Cận Bình là con người chân thực, thật thà, lại có vẻ như yếu bóng vía hơn cả, qua bài nói chuyện thổ lộ tâm tình này; ông thú nhận cần thu hồi đảo giáp Nhật Bản nhưng lại than vãn rằng thế lực quân sự Trung Quốc về mặt kỹ thuật quân sự hiện đại còn thấp, yếu kém so với trình độ chung. Việc đánh giá người cầm đầu nước Trung Quốc đang bật dậy với tham vọng toàn cầu không giới hạn là rất hệ trọng đối với chúng ta. Chính chủ tịch Tập Cận Bình trực tiếp chỉ đạo mối quan hệ Trung - Việt và đã khống chế Chủ tịch Trương Tấn Sang trong một loạt văn kiện hệ trọng trói buộc đảng CS Việt Nam vào cỗ xe của Trung Quốc. Tại sao lại như thế được. Vấn đề chúng ta cần trao đổi, tìm hiểu, làm rõ là một con người lãnh đạo có vẻ do dự, thiếu quyết đoán, tự thú nhận bế tắc, kẹt cứng về đường lối chủ trương lại có thể xỏ mũi ông Trương Tấn Sang và bộ sậu đi theo một cách dễ dàng đến vậy. Bùi Tín, VOAs Blog
Posted on: Tue, 06 Aug 2013 14:32:59 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015