CẬU BÉ VÀ CÂY TÁO 1 Ngày xưa có cây táo, Lá xum - TopicsExpress



          

CẬU BÉ VÀ CÂY TÁO 1 Ngày xưa có cây táo, Lá xum xuê và dày. Một cậu bé rất thích Chơi với nó hàng ngày. Cậu thường leo lên nó, Hái quả ăn ngon lành. Trưa mệt, cậu nằm ngủ Dưới tán lá cây xanh. Cậu bé yêu cây táo Chân thành và ngây thơ. Cây táo cũng yêu cậu, Ngày nào nó cũng chờ. Thời gian trôi, cậu bé Cứ lớn dần, lớn dần, Cậu bận học, có vẻ Đã quên người bạn thân. Một hôm cậu xuất hiện, Đôi mắt thoáng buồn rầu. Cây táo hồ hởi nói: “Nào, ta chơi với nhau!” Cậu bé đáp: “Xin lỗi, Tớ đã lớn, buồn sao, Không thể chơi với cậu Vui vẻ như ngày nào. Tớ muốn đồ chơi đẹp, Mà lại không có tiền.” Cây táo nói: “Thật tiếc, Tớ cũng không, tất nhiên, Nhưng cậu có thể hái Táo của tớ trên cây. Cách ấy tớ có thể Giúp được cậu lần này.” Cậu bé nghe, sung sướng Hái hết táo mang đi, Rồi không thấy quay lại. Cây buồn, không nói gì. Bỗng một hôm, cậu bé, Giờ là người đàn ông, Quay lại gặp cây táo, Nhiều phiền muộn trong lòng. Lần nữa ông xin lỗi: “Tớ đã có gia đình, Mà nhà thì chưa có, Một ngôi nhà của mình.” Cây táo đáp: “Thật tiếc, Tớ cũng không có nhà. Nhưng cậu có thể chặt Cành lá tớ xùm xòa. Hy vọng cậu đủ gỗ Để xây nhà cho mình. Ngôi nhà quan trọng lắm Khi cậu có gia đình.” Người đàn ông sung sướng Chặt hết cành mang đi, Không một lần quay lại. Cây buồn, không nói gì. Rất cô đơn và lạnh Khi gió bão, mưa sa, Nhưng cây táo hạnh phúc Biết bạn mình có nhà. Người đàn ông lại đến, Mái tóc bạc trên đầu. Cây táo thấy, vui sướng: “Nào, ta chơi với nhau!” “Không, tớ già, muốn nghỉ. Bao phiền muộn trong lòng. Tớ cần chiếc thuyền nhỏ. Cậu giúp tớ được không?” “Thế thì chặt thân tớ, Để đóng một con tàu. Cậu tha hồ chơi biển, Sẽ không thấy buồn rầu.” Ông già chặt cây táo, Thuê xe đến mang đi Rồi không hề quay lại. Cây buồn, không nói gì. Cuối cùng ông cũng đến, Một ông lão yếu gầy. “Tớ không còn gì nữa Để cho cậu lần này, - Cây nói. - Không còn táo Để cậu thích thì ăn.” Ông lão đáp: “Răng rụng, Không nhai được, không cần.” “Thân tớ không còn nữa Để leo như ngày nào.” “Đã qua rồi thời đó. Ừ, cái thời vui sao.” “Vậy thì tớ quả thật Không còn gì để cho, Ngoài gốc cây và rễ Đang mục dần thành tro.” “Bây giờ, - ông lão nói. - Tớ quả không cần nhiều. Chỉ một nơi để nghỉ Và để sưởi nắng chiều.” “Thế thì tốt, thật tốt. Tớ giúp cậu lần này. Để tựa và để nghỉ, Gì tốt hơn gốc cây?” Ông lão ngồi xuống nghỉ, Tựa lưng ông bạn già. Cây táo vui, muốn khóc, Đôi mắt lệ ướt nhòa. 2 Các bạn trẻ thân mến, Tôi viết câu chuyện này Cho bạn - những cậu bé, Còn bố mẹ là cây. Thế đấy, ta, con cái, Chỉ biết nghĩ về mình. Không biết rằng bố mẹ Phải suốt đời hy sinh. Ta được sinh, khôn lớn, Rồi đi xa, bay xa, Cuối cùng lại cần đến Vòng tay bố mẹ già. Câu chuyện này triết lý Hãy đọc cho con mình, Để chúng bớt ích kỷ, Dẫu tài giỏi, thông minh. Ad : ~> Chen
Posted on: Wed, 13 Nov 2013 07:43:07 +0000

Trending Topics



://www.topicsexpress.com/NEW-NEW-NEW-GO-GET-IT-I-recommend-watching-this-topic-858291307527758">NEW...NEW...NEW........GO GET IT...I recommend watching this
Cyber Monday & Black Friday Deals 5 Channel Bumble Bee Cable

Recently Viewed Topics




© 2015