Dear chị Huyền, Cuối tháng luôn là ngày bận rộn, em - TopicsExpress



          

Dear chị Huyền, Cuối tháng luôn là ngày bận rộn, em gửi chị mẫu chuyện nhỏ dưới đây để chị đọc thư giãn sau những giờ làm việc mệt mỏi chị nhé. Chúc chị một ngày nhiều niềm vui. Thân mến, Trúc Uyên Tia sáng cuối con đường Ngày nhỏ, mỗi buổi chiều tôi thường theo đám bạn lên con đê làng hóng mát, để ngắm nhìn đàn trâu gặm cỏ, thả diều, chọi dế…Khi hoàng hôn, mặt trời khuất dần sau những đám mây sắc hồng, tôi lại chạy đến tận cùng dãy tre làng xanh ngắt để ngắm nhìn ánh nắng còn le lói và tắt hẳn rồi mới cùng đám bạn lóc cóc cưỡi trâu về làng. Hình ảnh về ánh sáng cuối cùng của một ngày luôn để lại trong tôi một cảm xúc khó tả mà tôi không thể giải thích nổi, một cảm giác nuối tiếc vì một ngày đã qua và đêm tối lại đến. Tôi đã tự hỏi: liệu có khi nào ngày mai mặt trời không mọc và tôi sẽ chẳng bao giờ thấy được ngày mai? Lớn lên, tôi không còn thú đi chơi cùng bạn bè vào những buổi chiều và câu hỏi của tuổi thơ cũng mờ nhạt dần trong tâm trí. Chỉ đến một ngày, khi mẹ tôi qua đời, hụt hẫng, chới với và mất niềm tin vào cuộc sống, tôi tưởng chừng mình sẽ chẳng vượt qua được nỗi mất mát, tôi tìm đến với con đê làng, bắt gặp tia nắng cuối ngày và vỡ òa một cảm xúc thú vị về cuộc sống, đó là lúc tôi đứng cuối con đê làng nhìn ánh nắng cuối ngày như một thông điệp: Tôi phải đi ngủ để cho ngày mai trời lại sáng. Chính tia sáng ấy đã giúp tôi nhận ra ranh giới của quy luật cuộc sống: mặt trời mọc và lặn, ánh sáng xuất hiện và mất đi, đêm qua và ngày đến…Cuộc sống luôn có khổ đau và hạnh phúc, có thành công và thất bại, có bù đắp và hy sinh…nhưng dù ở hoàn cảnh nào vẫn có một tia sáng của niềm tin. Tôi đã từng thấy những hạt mầm nhỏ bé vương dưới tảng đá lớn vẫn đâm chồi này lộc hướng về ánh sáng không chịu một cuộc sống mục ruỗng từ sự chèn ép nặng nề của tảng đá và tác động khắc nghiệt của khí hậu. Tôi đã thấy … Đó là một người phụ nữ bị chồng bỏ, phải nuôi ba đứa con sống trong cảnh đói nghèo, bà thích ca hát nhưng khi xin việc bà bị giám đốc nhà hát giàu kinh nghiệm opera Hoàng gia Vienna nói rằng: hãy từ bỏ ước mơ ca hát hỡi cô gái quê mùa, hãy kiếm một cái máy may và còng lưng ra làm việc. Thất nghiệp và bế tắc, một ngày không còn đủ tiền để mua đồ ăn và củi sưởi ấm bà đã ôm ba đứa con nằm ngang đường ray đón đoàn xe lửa chạy qua và chờ chết. Chính trong khoảnh khắc tuyệt vọng ấy giọng cô con gái non nớt cất lên: “Mẹ ơi! Chúng ta về thôi, ở đây lạnh lắm”. Giọng nói ấy như một tia sáng của tình mẫu tử đã kéo bà trở về thực tại, từ bỏ ý định tìm đến cái chết và quyết tâm làm lại cuộc đời. Người phụ nữ ấy chính là ca sỹ Opare giọng trầm nổi tiếng thế giới thành danh trên đất Mỹ: Schumam Heink. Và tôi nhận ra rằng... Cuộc đời giống như một cuộc hành trình, một cuộc hành trình thú vị, vinh quang nhưng cũng đầy khó khăn, thử thách. Có những lúc bạn phải đối mặt với nỗi cô đơn, bạn cảm giác như mình đang đứng ở điểm cuối cùng của con đường với nỗi tuyệt vọng ghê gớm nhưng bạn hãy tin rằng luôn có một tia sáng niềm tin dành cho bạn, tia sáng từ sức mạnh nội tâm giúp bạn khám phá cuộc sống. Còn nhiều cơ hội dành cho bạn và điều quan trọng bạn sẽ nhận ra rằng chính bạn là một tia sáng kỳ diệu trong cuộc sống này. Hoang Thi Truc Uyen
Posted on: Wed, 31 Jul 2013 07:03:56 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015