Khuya! Lạnh!... Nỗi cô đơn của quá khứ lại hiện - TopicsExpress



          

Khuya! Lạnh!... Nỗi cô đơn của quá khứ lại hiện về, cái tuổi thơ đầy nước mắt. Nhớ ai đó, nhớ ân tình, nợ ai đó... mối tình còn vẹn nguyên. Thật là nực cười. Ôi cái màn đêm, cái nỗi đáng sợ khủng khiếp của nỗi đau một mình tôi phải gánh chịu. Nước mắt ơi! Đừng rơi nữa, luyến tiếc làm chi một mối tình đã ra đi, một mối tình tưởng chừng đâu là hạnh phúc. Tôi, chính tôi đã ấp ủ, đã gửi trọn yêu thương. Giờ đây bốn bức tường là người bạn tin cậy, bàn phím gõ là thổ lộ tâm tư se thắt lại... đau lắm người ơi. Ai gieo chi cảnh lìa tan, tôi có phải trách chi chữ duyên nợ cho mình gặp hay là trách bản thân mình đã hy vọng quá nhiều. Nhìn xung quanh rồi nghe bản nhạc quen thuộc, đâu phải là lần đầu tiên mà sao nghe lạ thế. Lê thê theo từng nốt tôi muốn biết mình cần gì ngay lúc này, muốn biết ai đó có nghe bài hát này, muốn biết ai đó có còn nhớ... lại là một lần hẹn nữa sao? Bao nhiêu câu hỏi, bao nhiêu lần hẹn nữa tôi sẽ quên, tôi sẽ nghe nhạc mà không nghĩ về điều gì nữa. Câu hỏi lại tiếp câu hỏi thế ai trả lời đây...
Posted on: Tue, 01 Oct 2013 14:50:45 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015