... Nhưng chuyện bên Tây kể hoài cũng hết, thầy Xuân - TopicsExpress



          

... Nhưng chuyện bên Tây kể hoài cũng hết, thầy Xuân Thu bèn nghĩ đến chuyện rủ học trò trốn học đi chơi Thú thật, trước đó và mãi mãi sau này, tôi chuyển rất nhiều trường, học với rất nhiều thầy cô khác nhau, vẫn không thấy ai tài tử bạt mạng như ông thầy dạy tiếng Pháp năm lớp mười hai của tôị Hôm đầu tiên nghe thầy bảo: - Hôm nay thầy trò mình đi chơi! Tôi tưởng thầy sẽ đĩnh đạc dẫn đầu cả lớp tiến ra theo cửa chính như những thầy cô cácnăm trước vẫn dẫn học trò đi dã ngoạị Tôi đinh ninh như thế nên sau khi xếp tập, tôi liền ôm cặp hiên ngang bước ra cửạ - Khoa, em đi đâu đó? Tiếng thầy Xuân Thu gọi giật khiến tôi dừng bước, quay lại: - Thưa thầy ... Thầy Xuân Thu khoát tay: - Không đi ngả đó được. Thầy trò mình nhảy cửa sổ đi cổng saụ Tôi chưa hết ngơ ngác, thầy đã quay sang thằng Bội, hạ lệnh: - Bội, em nhảy ra trước, canh chừng giám thị hành lang. Thầy Xuân Thu điều khiển học trò cũng oai vệkhông kém một viên tướng đang chỉ huy trậnđánh giữa chiến trường. Được giao sứ mạng trong đại, Bội hào hứng nhét tập vào lưng quần, lồm cồm leo qua cửa sổ ra sân saụ Thầy Xuân Thu ban "quân lệnh" thứ hai: - Minh Khôi, Hồng Hà, hai em đóng chặt cửa chính và cửa sổ phía trước lạị Minh Khôi và Hồng Hà nhanh chóng thi hành nhiệm vụ. Cửa vừa đóng, cả thầy lẫn trò lập tức bu lại chỗ cửa sổ thằng Bội vừa leo qua, hồi hộp chờ nó ra hiệụ Tôi đứng sau lưng thằng Diên, nhón chân nhìn ra ngoài, thấy thằng Bội đang ngồi thu lu sau gốc mẫu đơn trắng ở góc ràọ Nó nấp sau bụi cây, dáo dác đảo mắt tứ phíạ Bội ngồi lâu thật lâu, có đến cả chục phút, mặtkhông ngừng nhăn nhó. Chắc giám thị hành lang vẫn còn lảng vảng quanh các dãy lớp gần đó nên thằng Bội mới mặt mày bí xị như thế. Tôi đang nghĩ ngợi vẩn vơ thì Minh Khôi thúc mạnh vào lưng: - Chuẩn bị leo ra đi! Tôi giật mình ngước lên, thấy Bội đang đưa tay ngoắt ngoắt. Thế là người trước kẻ sau, thầy trò tôi lục tục trèo lên bệ cửa, phóc ra ngoàị Bác bảo vệ cổng sau thấy đoàn người tiến ra một cách đáng nghi liền chặn lại: - Tụi mày đi đâu giờ nàỷ Thầy Xuân Thu vẹt học trò, đàng hoàng tiến lên: - À, bác Tám! Bữa nay tôi dẫn học trò đi thực tập mà. Bác Tám nhác thấy thầy Xuân Thu, liền lễ phép cúi đầu: - Chào thầy! Vậy mà tôi tưởng các em đây trốn học đi chơi! Nói xong, bác móc xâu chìa khóa trong túi áo ra, loay hoay mở cổng. - Cảm ơn bác! Thầy Xuân Thu nói, và ung dung dẫn học trò tiến qua cánh cổng mở hé. Rồi như sực nhớ ra điều gì, đi vài ba bước, thầy liền quay lại: - À, bác Tám này! Sắp tới, thầy trò tôi đi thực tập thường xuyên lắm đấỵ Thầy Xuân Thu nói xa xôi, nhưng bác bảo vệ hiểu ngay: - Dạ tôi biết rồi, thưa thầỵ Tôi sẽ để cổng cho thầy và các em qua Bác Tám bảo "biết rồi" nhưng tôi ngờ là bác chẳng biết gì cả. Vì khi miệng bác trả lời sốt sắng như vậy, tôi vẫn thấy mặt bác nghệt ra đến tộị Chắc từ ngày giữ chân bảo vệ của nhà trường đến nay, chưa bao giờ bác thấy một ông thầy dẫn học trò chuồn ra cổng sau để đithực tập như ông thầy dạy tiếng Pháp của tôị ... (trích "Những cô em gái" - Nguyễn Nhật Ánh) ________________________________________________ Trong những năm tháng học trò (và cả sinh viên) của mình, bạn có ấn tượng với người thầy, người cô nào nhất?... Đã có ai đủ "tài tử bạt mạng" như ông thầy dạy tiếng Pháp này chưa? ;)) . Một tối cuối tuần, cùng ngồi ôn lại những kỷ niệm cũ vậy! B.f
Posted on: Sun, 11 Aug 2013 12:51:13 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015