truyện 12 cung hoàng đạo và thiên sứ định mệnh - TopicsExpress



          

truyện 12 cung hoàng đạo và thiên sứ định mệnh chapter 38 : Cánh cửa vừa được mở toang ra.......ánh sáng nhanh chóng phà vào 12 khuôn mặt anh tuấn...kiều diễm....... Một bóng người mặc âu phục đen lịch lãm....ngồi trên chiếc ghế xoay, hai chân vắt lên nhau, phì phà làn khói thuốc...một cách thoải mái....ông đang đợi họ..... -Ông là Xà Phu???- Xử nhi nhíu mày...là 1ng đơn giản thế sao!! Vậy mà cô cứ nghĩ hắn ta phải có gì đó kinh dị lắm! -Phải...- hắn ta khẽ khàng đáp lại....chất giọng khàn đục thấy rõ.....xoay xoay cây bút trong tay -Ông......tôi phải trả thù...chính ông đã hại chết cha mẹ bọn này!- Sư ca điên tiết bước về phía trước -Khoan đã...- Thiên Bình cẩn trọng...đưa tay lên ngăn lại -Hô...Bình nhi....lâu quá không gặp....!!!- Xà Phu cười mỉa mai -Mày....- Sư Tử nóng máu....gằn từng chữ -Lâu quá không gặp!- Thiên Bình vẫn rất điềm tĩnh-...chắc hẳn ông đã chuẩn bị sẵn để tiếp đón bọn này rồi nhỉ? -Không uổng công là con của CIA! Thông minh thật!- hắn ngửa mặt lên trời....phì phà khói thuốc -Ta cũng không ngờ....cô lại nhanh chóng thuộc được tất cả ngõ ngách trong mê cung này!!!- một người phụ nữvén màn bước ra.....mỉm cười nói.... Mái tóc nâu nâu....vẻ mặt hiền hậu...toát lên nét cao sang, quý phái.....một cô gái trạc tuổi Xà Phu... Song Tử sững sờ....đôi môi anh khẽ run lên.... -Mama.... -Sao ...sao lại...- cả đám sững sờ.... -Cô Song, cảm ơn cô đã quá khen.....nhờ vậy mà tôi mới biết được mục đích của cô và nơi ở của ban tôi!!- Bình nhi mỉm cười lại Lời nói nhẹ nhàng..nhưng sắc lạnh...Mặt đối mặt...mắt chạm mắt.... -Các cậu....bây giờ chắc hẳn...các cậu có rất nhiều điều muốn hỏi...Vậy thì...tớ và cô Song...sẽ trả lời từng người một...Hôm nay, chúng ta hãy giải đpá mọi thứ và kết thúc nó ngay tại đây đi!!!- Thiên Bình dõng dạc tuyên bố!!! -Được, tớ đồng ý! Thế tớ muốn biết rốt cuộc chúng ta có quan hệ như thế nào và chuyện chúng ta gặp nhau phải chăng chỉ là sự sắp đặt??!?! Mấy ngày qua có quá nhiều lí do để tớ phải nghi ngờ chuyện này!!- Song Ngư cất giọng nói như hát -Ngư nhi...con đã trưởng thành hơn rồi! Được, ta sẽ cho các con biết và anh...Xà Phu...có lẽ chuyện này...anh cũng cần phải nghe đấy...- bà nhẹ nhàng nói, ôn tồn nắm cánh tay đầy sẹo của Xà Phu... Ông hơi bất ngờ....nhưng cũng gật đầu đáp lại.... -Cha mẹ các con-bao gồm cả ta...- bà bắt đầu hồi tưởng-...đã quen nhau từ bé...và mấy đứa cũng thế đấy..... -Hả????- Ngư nhi giật mình...-...sao con lại không nhớ gì cả??? -Hmmmm...cũng phải thôi....con đã bị mất 1 phần kí ức mà.....Lúc papa mama đem con về thì con đã bị sock vì tai nạn với Bình nhi và....họ đã nhờ mẹ Bảo Bảo xóa đi phần kí ức đó của con.... -Thảo nào...cậu ấy hoàn toàn không nhớ gì về kí ức xưa....- Xử nhi đăm chiêu -Nhưng có vẻ phần kí ức đó đã bộc phát nhỉ...???- bà cười-...trớ trêu thật.... -Thế còn chúng con??- Xử nhi lại lên tiếng -Hmmmm....do 1 tai nạn thí nghiệm mà các con đã mất phần kí ức lúc nhỏ....... -Đó là thí nghiệm gì?- Kết ca suy tư -Đó là thí nghiệm...cứu đứa con duy nhất của Bảo nhi...- giọng bà chùng xuống -Là Bảo Bình á???- cả bọn đồng thanh Tim Bảo Bảo như chết sững.... -Là đứa con của Bảo nhi và Xà Phu..- bà đưa mắt nhìn ông ta Hắn ngạc nhiên...nhưng rồi lại im lặng...xoay sang nhìn Bảo Bình... -Không...không thể nào...tên ác độc này không phải là cha tôi!!! Aaaaaaa!!- Bảo Bình thét lên -Không...con không phải là con của hắn!!!!- một người phụ nữ vùng dậy....thảng thốt la lên.....chạy tới bên cô...... -Bà là ai???- cả bọn đồng thanh, bất ngờ nhìn người xông ra đột ngột ... Người phụ nữ ấy mắt ngân ngấn nước.....nhìn chăm chăm vào Bảo Bình....vục đầu xuống...hai tay ôm chặt lấy vai cô.... -Ta là...ta là.... mẹ của con..... -Hả?????????????????- lại đồng thanh -Mẹ Bảo Bình còn sống à?!?!? -Phải!! Chính hắn....hắn đã cứu sống ta..- bà nhìn người đàn ông trước mặt...bằng ánh mắt căm thù đến tột đỉnh....-....và cả Song Song....cô ấy đã được hắn cứu thoát và tẩy não.... -Mama!!!- Song Tử gào lên Song Song nhìn anh bằng ánh mắt hờ hững... -Bà là mẹ tôi sao???- Bảo Bảo sững người -Phải, ta là mẹ con đây!! Bảo bình...tha lỗi cho ta...đã gặp con quá muộn đến như thế??!?! -Mẹ...........!!!!!!!- Bảo Bình òa khóc nức nở.... -Thế cha cô ấy là.....- giọng ai đó cất lên -Con...- bà ôm chặt lấy đầu cô con gái....khẽ chạm trán mình vào trán con.... -Con thật ra.....là con gái của ta và cha của Kim Ngưu..... -CÁi gì???- Ngưu-chan hét lên -Phải, đêm đó, chúng ta đã vượt mức ranh giới tình bạn...- bà đau khổ kể....- trong 1 lần bị Xà Phu từ chối.....ta đã vào bar để uống rượu....- bà xoay sang Kim Ngưu- cha con đã an ủi ta...và thế là.... Cả bọn vẫn chưa thể hoàn hồn..... -Bảo Bình chính là kết quả của chuyện đó......và....cái thai trong bụng với Xà Phu...chính là - bà đưa mắt nhìn Ngưu-...là con đấy...Kim Ngưu.... -Là...tôi sao??- Ngưu-chan thả mình rớt phịch xuống đất -Phải! Song Song đã kể lại mọi chuyện với ta!- bà đưa mắt nhìn Song Song.. Cô ấy khẽ mím môi...quay sang chỗ khác...như để né tránh câu trả lời.... Tại sao??? Tại sao chuyện đó lại xảy ra cơ chứ?!?! -Các người hiểu lầm cả rồi!!!!- Bình nhi lên tiếng
Posted on: Fri, 12 Jul 2013 03:47:39 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015