Bài học về sự công bằng được dạy từ một cậu - TopicsExpress



          

Bài học về sự công bằng được dạy từ một cậu bé 9 tuổi ở Nhật Sau sự kiện sóng thần và động đất tàn phá Nhật Bản, chúng ta nhìn thấy được văn hóa qua câu chuyện từ trong lòng nước Nhật: “Cậu bé và gói lương khô”. Bài học về sự công bằng được dạy từ chính một cậu bé 9 tuổi người Nhật. Tối hôm động đất và sóng thần xảy ra trên đất nước Nhật (11/3/2011), một phóng viên (PV) thường trú tại Nhật được phái tới một trường tiểu học phụ giúp hội tự trị ở đó phân phát thực phẩm cho người bị nạn. Trong số những người rồng rắn xếp hàng có một em nhỏ chừng 9 tuổi, trên người chỉ có chiếc áo thun và quần đùi. Trời rất lạnh mà cậu lại xếp hàng cuối cùng, sợ đến phiên của em thì chẳng còn thức ăn, anh PV chạy lại hỏi thăm. Bài học về sự công bằng được dạy từ một cậu bé 9 tuổi ở Nhật Người Nhật xếp hàng trong thảm họa kép Cậu bé kể đang học ở trường. Từ ban công lầu 3 của trường cậu nhìn thấy chiếc xe và người cha bị nước cuốn trôi vì động đất và sóng thần xảy ra, cha của cậu lại làm việc gần đó chạy đến trường. Chắc chắn ông đã chết rồi. Anh PV hỏi mẹ đâu? Cậu bé nói nhà nằm ngay bờ biển, mẹ và em của mình chắc cũng không chạy kịp. Cậu quay người lau vội dòng nước mắt khi nghe anh PV hỏi đến người thân. Nhìn thấy cậu bé bị lạnh, anh PV cởi áo khoác trùm lên người cậu. Vô tình bao lương khô, khẩu phần ăn tối của anh bị rơi ra ngoài. Anh nhặt lên đưa cho bé và nói: “Đợi tới phiên của con chắc hết thức ăn, khẩu phần của chú đó, chú ăn rồi, con ăn đi cho đỡ đói”. Đứa bé nhận túi lương khô, khom người cảm ơn. Tưởng cậu sẽ ăn ngấu nghiến ngay lúc đó nhưng không phải, cậu ôm bao lương khô đi thẳng lên chỗ những người đang phát thực phẩm, để bao lương khô vào thùng thực phẩm đang phân phát rồi quay lại xếp hàng. Ngạc nhiên vô cùng, anh PV hỏi: “Tại sao con không ăn mà lại đem đặt vào đó?” Bé trả lời: “Bởi vì còn có nhiều người chắc đói hơn con. Bỏ vào đó để các cô chú phát chung cho công bằng chú ạ…!” Đến lúc này, anh PV phải vội quay mặt đi chỗ khác khóc để mọi người không nhìn thấy. Thật cảm động. Không ngờ một đứa nhỏ 9 tuổi, mới học lớp 3 đã có thể dạy một bài học làm người trong lúc khốn khó nhất. Một bài học vô cùng cảm động về sự hy sinh. Một dân tộc với những đứa trẻ 9 tuổi đã biết nhẫn nại, chịu gian khổ và chấp nhận hy sinh cho người khác, chắc chắn là một dân tộc vĩ đại. Đất nước Nhật Bản thời điểm đó, đang ở trong những giờ phút nguy cấp nhất của sự điêu tàn, nhưng chắc chắn sẽ hồi sinh mạnh hơn nhờ những công dân biết hy sinh bản thân ngay từ tuổi niên thiếu. Lên đây rồi bây giờ tôi mới thấm thía câu nói của vị thiền sư phụ của tôi ở Tokyo trước khi lâm chung dạy lại cho tôi đó là “Nhân sinh nhất mộng , bất luận kiến tâm, Tâm vô sở cầu thị Phật”. Cái sự hy sinh vì người một cách vô ngã của đứa nhỏ 9 tuổi khiến tôi ngộ ra được những điều cả cuộc đời bon chen của mình tôi chưa nhận thấy được. Tôi nhường khẩu phần ăn tối của tôi cho thằng bé để nhận của nó một lời cám ơn, còn nó cho đi cả buổi ăn tối của nó một cách vô tư không so đo dù nó đói còn thê thảm hơn tôi nhiều và chắc còn phải đói nhiều trong cả cuộc đời vì không gia đình nữa”. Câu chuyện về cậu bé 9 tuổi giàu nghị lực và đức hi sinh này nhanh chóng lan truyền khắp internet các nước. Và khi đọc câu chuyện này, chưa ai biết cậu là ai nhưng trong lòng họ, cậu đã trở thành một anh hùng, một huyền thoại trong thảm họa ở Nhật vừa qua (Trích thư của một người có tên Hà Minh Thành gửi TS Nguyễn Đình Đăng như một comment dưới bài viết “Nhật Bản – một đất nước thực sự vĩ đại” đăng trên blog của TS Nguyễn Đình Đăng) Cơn bão Haiyan đã qua đi, tàn phá rất nặng nề về người và của tại Philippines. Theo thống kê mới nhất thì đất nước này đã có hơn 10.000 người thiệt mạng do cơn bão Haiyan. Chúng ta không khỏi bàng hoàng trước những sự mất mát, đau thương, trước cả những đống đổ nát. Nhưng có một sự đau lòng lớn hơn, đó là văn hóa và tình người. Sau bão, người dân Philippin dẫm đạp lên nhau tranh giành thức ăn… Phải nói là quá khâm phục “văn hóa thiên tai” của người dân Nhật Bản. Phải chịu thảm họa kép cách đây mấy năm, còn nặng nề hơn cả Philippines bây giờ nhưng người dân họ vẫn rất trật tự xếp hàng đợi đến lượt mình lấy đồ cứu trợ chứ không phải tranh cướp như ở Philippines bây giờ.
Posted on: Sun, 24 Nov 2013 17:15:56 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015