Thân thể là đền thờ tâm linh Thân và - TopicsExpress



          

Thân thể là đền thờ tâm linh Thân và tâm không thể tách biệt. Thân khoẻ thì tâm khoẻ và tâm khoẻ thì thân khoẻ. Một thân thể yếu đuối dễ dẫn đến một tâm chán chường, tán loạn và đầy dục vọng. Một tâm yếu đuối dẫn đến một thân thể bệnh tật, buông thả và đầy những bất an. Nếu thân không nhiễm ô thì tâm cũng sẽ không nhiễm ô và ngược lại. Vì thế sự phát triển của tâm có mối liên hệ đến sự phát triển của thân nên tâm tàn hoại thì thân cũng tàn hoại theo. Nuôi dưỡng cho tâm thì cũng nuôi dưỡng cho thân. Tâm có các yếu tố giúp con người đi theo nẻo thiện và cũng có các yếu tố khiến con người chạy theo nẻo bất thiện. Thân thể cũng vậy, nếu được sử dụng để hành thiền và làm điều thiện thì thân được lợi lạc rất nhiều, giúp ích cho tâm thiện phát triển. Cơ thể của người có những vùng thiêng liêng mà không ai có quyền được chạm tới. Nói về chính trị, người ra sức bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ thì người cũng phải ra sức bảo vệ toàn vẹn thân thể. Hành động tà dâm là phạm vào hai giới: giới trộm cắp và giới tà dâm. Thân thể do cha mẹ sinh ra nên cha mẹ có quyền quyết định về việc lập gia đình của con cái và việc người nam cùng người nữ tự tiện ăn nằm với nhau là tước đoạt quyền làm cha mẹ của cha mẹ. Đây gọi là hành vi trộm cắp. Tiếp theo, việc ăn nằm chưa thông qua hôn nhân, chưa có sự cho phép của cha mẹ tức là quan hệ với người không phải là chồng hay vợ của mình, người phạm giới tà dâm. Thân nằm trong tâm và tâm nằm trong thân, nên không kính trọng thân thể thì không kính trọng tâm hồn của người. Lối sống buông thả thân thể là đem tâm hồn bán đi rồi. Lợi dụng thân để tu học là cách hay nhất vì làm người khó đặng. Khi đã mang thân người thì phải biết lo tu tập. Thân thể chính là đền thờ tâm linh như người đệ tử Phật đến đền thờ hay chùa chiền để học các pháp môn tu tập, người sử dụng thân thể để hành trì giáo pháp. Thân là thuyền vượt biển vì nhờ vào thân này mà tu tập giải thoát. Sự an ninh và vẹn toàn của thân là sự an ninh và vẹn toàn của tâm nên bảo vệ thân tức là bảo vệ tâm. Tình yêu đích thực chỉ có được khi biết lắng nghe, tôn trọng và gìn giữ cho người mình thương. Hành vi quan hệ tình dục cẩu thả mà nói minh chứng cho tình yêu là nguỵ biện. Tâm hồn linh thiêng thì thân thể cũng linh thiêng. Biết ơn cái thân để có điều kiện tu tập cái tâm. Có bài kệ tắm như sau: Hãy nhìn vào thân thể – Cha mẹ đã cho ta – Giữ gìn thân ngọc ngà – Tiếng thơm sẽ bay xa. Thật vậy, thân này phải giữ như ngọc như ngà, thì tâm mới trắng mới trong. Thân thể này do cha mẹ trao truyền, người phải có trách nhiệm gìn giữ nó như gìn giữ cha mẹ. Đứa con có hiếu biết gìn giữ thân tâm đẹp như những vì tinh tú. Làm ô nhiễm thân tâm có khác nào giết cha giết mẹ, giết những hạt giống lành mà cha mẹ trao truyền. Ngày nay, các điều kiện phát khởi năng lượng tình dục quá nhiều nên vấn đề là làm thế nào chuyển hoá những năng lượng tình dục đó theo hướng của từ, bi, hỷ và xả để có thể độ mình, độ người. (13) Vậy làm thế nào để quản trị và chuyển hóa năng lượng tình dục? Người xuất gia không quan hệ tình dục nhưng năng lượng tình dục vẫn còn. Trước hết phải nói đến ăn uống có chánh niệm. Theo thuyết âm dương, thức ăn đều có thể mang tính dương hay tính âm và ăn uống điều tiết âm dương thì cơ thể sẽ quân bình, khoẻ mạnh, không có bệnh tật. Ăn chay là phương thức hữu hiệu để tiết chế dục tình và không uống rượu bia giúp năng lượng tình dục được nhẹ nhàng hơn. Ăn uống chừng mực và điều độ để quán xuyến được những điều tiết của cơ thể, không để năng lượng tình dục sai sử. Ăn có chánh niệm là xin nguyện chỉ ăn những thức ăn lành mạnh, có tác dụng nuôi dưỡng và bảo vệ sự an lạc của thân tâm. Uống có chánh niệm là xin nguyện chỉ uống những thức uống lành mạnh, có tác dụng nuôi dưỡng và bảo vệ sự vẹn toàn của thân tâm. Ăn uống như thế nào mà năng lượng tình dục không quá mạnh, bằng không sức khoẻ sẽ sa sút và làm mồi cho tâm tham dục mà thôi. Ăn chay còn giúp bảo vệ sinh mạng của các loài sinh vật, chăm sóc môi trường và tiết kiệm được chi phí. Trong thức ăn chay, các loại rau củ đã có đầy đủ các chất dinh dưỡng mà thức ăn mặn có. Đời sống sẽ trở nên thánh thiện và an toàn khi người biết gìn giữ cho nhau. Đạo Phật có những phương pháp thực tập cụ thể, dễ dàng áp dụng vào đời sống hàng ngày. Đối với cư sĩ, người cần giữ giới tà dâm, tức là không dâm dục với người không phải là chồng hay vợ của mình. Đối với tu sĩ, người cần giữ giới bất dâm, tức là không quan hệ tình dục với bất cứ ai, người nam cũng như người nữ. Trong tỳ kheo giới, trước đây, người không được phạm giới dâm với người nữ thì bây giờ còn thêm người nam nữa, do sự xuất hiện mạnh mẽ của giới tính thứ ba. Vì vậy, việc bất dâm cũng phải áp dụng với cả người cùng giới. Năng lượng tình dục có thể tạo tâm bất an, cho nên không phải đợi khi nó khởi lên thì mới chăm sóc cho nó, mà cần chăm sóc khi năng lượng chưa khởi lên và thực tập để năng lượng đó là một thứ năng lượng bình an. Đúng như thế, thực tập để chuyển hóa năng lượng tình dục thành năng lượng bình an. Thay vì sử dụng nó để làm tổn thất tinh khí, người nên thường xuyên tập thể dục, tham gia các hoạt động xã hội, tiếp xúc với các phương tiện lành mạnh, chơi với bạn bè lành và nhất là thiền tập. Người không đối trị một cách quá đáng với năng lượng tình dục mà chuyển hóa nó thành an lạc và thảnh thơi. Thở vào, con biết năng lượng tình dục đang phát khởi. Thở ra, con mỉm cười với năng lượng này. Thở vào, năng lượng này trở nên lắng dịu. Thở ra, con thấy an lạc trong giây phút này. Hãy quán chiếu đến hậu quả của việc dâm dục gây ra, như sức khoẻ hao tổn, gây khổ đau đến thân và tâm và đánh mất năng lượng tu học. Mục đích của người tu là tu và độ đời, hành động dâm dục sẽ làm đánh mất con đường tu học, nói chi đến độ cho kẻ khác. Tình dục không phải là một đề tài cấm kỵ, mà cần có cái nhìn thoáng hơn về nó, bởi vì nói ra thì sẽ hiểu và biết cách để tránh và chuyển hoá hơn. Đã là chúng sanh thì tình dục là bản năng, bất kể ai cũng có, kể cả tu sĩ hay người đắc quả vị A La Hán. Người nữ do có kinh nguyệt nên nhờ thế năng lượng tình dục giảm đi. Người nam thì khác, họ dễ bị ức chế trong trường hợp năng lượng lên cao. Tuy nhiên, năng lượng ấy sẽ giảm thông qua giấc mơ ướt, tiếng Anh gọi là wet dream. Đức Phật cấm tu sĩ hành dâm, kể cả việc thủ dâm, cho nên người tu để tự nhiên và chuyện giấc mơ ướt là điều bình thường. Bất cứ hành động cố tình xuất tinh là phạm giới. Đừng để bị sai sử bởi tình dục bởi vì trong tất cả các dục lạc thì dâm dục là nguy hiểm nhất, nó giết chết người tu và đoạ lạc vào cảnh bất thiện. Là một sinh vật, người mang trong cơ thể các yếu tố làm cha làm mẹ và đây là điều hết sức tự nhiên. Khi ăn uống, người chế tác nhiều năng lượng trong cơ thể thì hãy sử dụng năng lượng đó đi về nẻo thiện, như đi thiền hành, ngồi thiền, chấp tác, tham gia pháp đàm, học giáo lý hay làm từ thiện. Năng lượng của cơ thể không nên sử dụng để đi vào con đường tiêu thụ, như chiêm ngưỡng sắc dục, cố ý làm xuất tinh hay buông thả thân tâm trong những cuộc tình vụng dại. Các phương tiện đầy dẫy các âm thanh và hình ảnh của sắc dục. Một vị cư sĩ bắt gặp một tu sĩ lạc vào thế giới ảo của dâm dục, vị ấy ngay lập tức chỉ muốn cầm cái búa đập tan nát cái máy vi tính hay cái máy truyền hình đó đi. Vị cư sĩ trở nên thất vọng, đánh mất niềm tin vào giáo pháp và tội của người tu sĩ kia lớn biết dường nào. Trong giới luật, việc sử dụng các phương tiện vào mục đích không lành mạnh đều phải bị cấm. Truyền hình chỉ được sử dụng để xem pháp thoại, máy cassette chỉ được sử dụng để nghe pháp thoại, hệ thống Internet chỉ được sử dụng để hoằng pháp và xem các bài pháp thoại. Sử dụng các phương tiện sai trái là bất hiếu với người sáng tạo ra nó, với đồng tiền người kiếm được và tưới tẩm các hạt giống không lành mạnh vào trong thân tâm. Một con bò bị thương và những sinh vật nhỏ bé gần đó bay tới đậu vào vết thương và ra sức hút lấy máu cũng như những chất bổ béo trong cơ thể bò mà ăn. Con người cũng vậy, những hình ảnh âm thanh bạo động, thèm khát, hận thù sẽ xâm nhập vào cơ thể yếu đuối, tinh thần bệnh hoạn để làm xói mòn thân tâm của người, làm người biến chất, rồi trở nên ốm o gầy mòn như con bò bị thương kia. Năng lượng của cơ thể nếu đi về nẻo thiện thì cơ thể sẽ thăng bằng hơn về mặt tâm lý và sinh lý, ngược lại nó sẽ đi về con đường của tà dục, của sự bức xúc và dễ gây đổ vỡ. Năng lượng tình dục nếu không kiểm soát sẽ gây ra năng lượng tiêu cực nên người cần thực tập để chuyển hoá tận gốc năng lượng tiêu cực đó. Đưa vào cơ thể năng lượng vừa đủ như ăn vừa đủ, uống vừa đủ để có thể làm việc, tu tập và không để dư ra. Bên trường phái Nam Tông, họ chỉ ăn một bữa mỗi ngày, còn bên Bắc Tông thì ăn hai hay ba bữa nhưng là ăn chay. Ăn như thế nào mà đủ để tu và không chừa năng lượng cho những hành vi tiêu cực khác. Việc ăn uống thừa thãi sẽ sinh nhiều bệnh tật và nhất là sinh ra nhu cầu tình dục. Người không nên ở một mình và nói chuyện với người khác phái một mình, vì những nghĩ suy về tình dục nhanh chóng phát khởi và đi đến hành vi thủ dâm hay phạm giới bất dâm. Việc giữ giới ở thân và ở tâm rất quan trọng vì giới là điều kiện ban đầu để hành trì niệm và hành trì định. Tam học người cần học và gìn là Giới, Định và Tuệ. Giữ giới sẽ tạo thuận duyên cho việc thực tập định và khi đó tuệ mới phát khởi được. Bốn loại thức ăn cần phải sử dụng có chánh niệm. Thứ nhất là đoàn thực, liên quan đến thức ăn. Người ăn như thế nào để bảo vệ thân và tâm khoẻ mạnh và an lạc, không bệnh tật và không tàn hại. Thứ hai là xúc thực, liên quan đến âm thanh, hương vị, xúc chạm. Khi nghe, chỉ nên nghe những âm thanh của hoà giải, từ bi, hạnh phúc hơn là những âm thanh kích dục, bạo động, sợ hãi. Thế giới tự cho là hiện đại nhưng lại đầy dẫy những âm thanh nguy hiểm, tạo ra chiến tranh cho thân và tâm của người trẻ. Thực phẩm thứ ba là tư niệm thực, là ước muốn sâu xa của người. Có người muốn tu tập giải thoát trong kiếp hiện tại, nhưng lại có người muốn thoả mãn về danh, lợi hay sắc dục. Nếu lý tưởng của người là phát bồ đề tâm, cứu mình cứu người, đó là lý tưởng tuyệt hảo. Nếu lý tưởng của người là dạnh vọng thì người gặp phải những khổ đau. Thực phẩm thứ tư là thức thực. Người có xu hướng đi tìm kiếm các đối tượng bên ngoài nhằm thoả mãn dục vọng của bản thân. Vấn đề là có chánh niệm hay thất niệm. Sống trong môi trường tu tập, người có xu hướng tu tập nhiều hơn và có chiều hướng đi lên. Sống trong môi trường tiêu thụ, người có xu hướng chạy theo sự tiêu thụ và mệt mỏi trong sự tiêu thụ đó. Người là cái người ăn và người là cái người nghĩ. Ăn như thế nào để giữ được lòng từ bi và bảo vệ sự sống muôn loài, bảo vệ môi trường. Ăn để tu, không phải để thoả mãn sắc dục. Ý ảnh hưởng đến hành động và lời nói nên những gì người nói và làm biểu hiện ý người và phản chiếu qua chính người. Vì thế, ăn phải có chánh niệm. Ăn chánh niệm là chỉ ăn những thức ăn lành mạnh, nuôi dưỡng cơ thể, bảo vệ các hạt giống lành và đủ sức khoẻ để tu tập. Suy nghĩ có chánh niệm là biết đối tượng của suy nghĩ là gì để biết dừng lại không cho rong ruổi lang thang nữa. Về mặt khoa học, vấn đề thủ dâm có thể cân bằng tâm sinh lý nhưng về quan điểm của Phật giáo, thủ dâm là điều cấm trong giới luật dành cho tỳ kheo. Việc ăn uống, quan hệ bạn bè và lối sinh hoạt có thể giúp người tránh việc thủ dâm hay tự hành lạc. Bên cạnh đó, thiền tập có thể giúp chuyển hoá năng lượng tình dục thành ra năng lượng bình an và nhẹ nhàng. Những suy nghĩ về thủ dâm sẽ tan biến và trở nên yêu đời, lạc quan hơn. Người được sống hay chết Là do cách tiêu thụ Đừng chạy theo mê mệt Những phương tiện buồn tênh Hãy là ngườiaaa anh hùng Chiến thắng được bản thân Vượt qua mọi cám dỗ Bến đỗ là bình yên. Tập lối sống trong sạch An lạc hãy tập tành Theo dõi từng hơi thở Tự tại sớm viên thành.
Posted on: Thu, 05 Sep 2013 22:13:07 +0000

Trending Topics




© 2015