#ma Đêm muộn, 2 cô gái đang ngồi ở trong thư viện. - TopicsExpress



          

#ma Đêm muộn, 2 cô gái đang ngồi ở trong thư viện. Họ là 2 học sinh duy nhất vẫn còn đang ở trong khuôn viên trường. Có vẻ như cả 2 người bàn về bài tập nhóm mà họ sẽ phải nộp vào ngày hôm sau. Khi 2 cô gái đang cắm đầu vào làm bài, một bác bảo vệ tiến tới và đứng ở sau lưng họ "Sắp đến giờ đóng cửa rồi"-ông nói bằng giọng thân thiện-"Tại sao mấy đứa vẫn chưa về nhà?" "Bọn cháu cũng muốn lắm"- một người đáp- "nhưng bọn cháu có bài tập rất quan trọng phải nộp vào 7h sáng ngày mai. Nhưng đừng lo, tụi cháu nghĩ là bài tập sẽ được hoàn thành trong vòng một tiếng nữa thôi" "Được rồi, nhưng để cho đảm bảo bác sẽ ở lại cùng với cả 2 đứa cho đến khi 2 đứa làm bài xong"-bác bảo vệ nói-"Bác sẽ đứng ngay đây để giữ cho 2 cháu an toàn" 2 cô gái biết ơn bác bảo vệ lắm. Cuối cùng thì họ cũng có thể an tâm hoàn thành bài tập mà không sợ chuyện gì xấu sẽ xảy ra với cả 2 đứa. Nửa tiếng trôi qua, khi mà họ sắp viết tới đoạn kết, thì bỗng nhiên.....CẠCH Một trong 2 người làm rơi bút chì xuống sàn và nó lăn tới chỗ mà bác bảo vệ đang đứng. Khi cúi người xuống nhặt bút, cô ấy nhìn thấy thứ gì đó khiến cô hoảng sợ. Cô gái vội nhặt bút chì, và không nói một lời nào, ngày lập tức cất đồ vào túi. Bạn của cô bối rối và tự hỏi tại sao bạn mình lại hành xử như vậy. "Xin lỗi, mình phải về nhà", cô gái nói "Bụng mình tự nhiên quặn đau quá" Dứt lời, cô chạy thật nhanh đến lối ra gần nhất, để lại bạn mình với bác bảo vệ bí ẩn. 2 phút sau, người còn lại nhận được một tin nhắn từ cô bạn lúc nãy: "Giả vờ đánh rơi bút ra sau lưng, cúi xuống nhặt, và cậu sẽ hiểu" Cô gái thứ 2 càng cảm thấy bối rối hơn, nhưng rồi cô cũng làm theo và đánh rơi bút. Khi cô cúi xuống nhặt, cô nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng.Bác bảo vệ không có chân và đang lơ lửng trên không như ma vậy Cô muốn hét thật lớn, nhưng cô vội lấy tay che miệng. Khi trấn tĩnh lại, cô từ từ đặt bút và quay đầu lại nhìn mặt bác bảo vệ. Ông ta mỉm cười với cô, nhưng như thế chỉ khiến cô hoảng sợ hơn thôi. Cố gắng kìm nén cảm xúc của mình, cô gái nghĩ cánh chạy trốn. Cô giả vờ nhận được điện thọai của mẹ, cứ như thể mẹ cô đang gọi cô về nhà vậy. Khi cô cúp máy, cô quay sang chỗ bác bảo vệ và nói, giọng run run: "Cám ơn bác đã ở lại cùng cháu, nhưng giờ cháu phải về nhà rồi" "Sao mà vội vậy?"- bác bảo vệ hỏi-"Cháu đã làm xong bài đâu?" "Dạ vâng, nhưng cháu phải đi rồi.Mẹ cháu gọi" Bác bảo vệ mỉm cười. Và với một giọng trầm, đáng sợ, ông nói: "VẬY, HÓA RA KHÔNG PHẢI LÀ MÀY PHÁT HIỆN RA TAO LÀ CÁI GÌ À?" :"> [narumi]
Posted on: Fri, 27 Sep 2013 15:17:56 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015