đây là MV đầu tay..Ken cùng vs JeHwa và các bạn đã - TopicsExpress



          

đây là MV đầu tay..Ken cùng vs JeHwa và các bạn đã thực hiện ! dựa theo 1 câu chuyện có thật của 1 người anh... xin gởi tới anh tình cảm chân thành nhất youtube/watch?v=SA4w_2zE31k Bụi Lyric : Je hwa Camera: Je hwa , Dan Tam Edit clip: Je hwa Có nhiều lỗi không tốt mong mọi người thông cảm.. Ver KenHc Ba má vội vàng rời xa ..khi nó mới chỉ vừa lên năm Xung quanh toàn là người lạ..bơ vơ lạc lỏng nó cảm thấy lạnh lắm Mười tám tuổi đời..qua bao năm..miếng cơm manh áo vẫn không lo nỗi cho bản thân Cuộc sống gắng liền chữ bần..lam sao nó thay số phận .. Hoạt đông lặng lẽ về đêm..khi thành phố lẻ loi đã lên đèn Sống trên mảnh đồng tiền làm nên quyên lực nhìn thấy nó thấp hèn Chằng học vấn.. Chẳng bằng cấp..Chẳng có gì.. ngày ngày làm bạn với ve chai kiếm sống qua từng đồng tiền lẻ Mái nhà là bầu trời rộng lớn ngoài kia khắp nơi nào mà nó chở che... Thương thay..trong cái ánh mắt của bao người nó là " Thằng bụi đời" Họ xa lánh.. họ đề phòng cướp giật sợ nay sợ nọ vì nhìn nó quá chơi vơi Nhưng đâu ai thấu rằng cái con người nó đã đc dạy bảo ngày Nó luôn muốn làm một việc gì đó có ý nghĩa cho cuộc sống ngày Một lần thôi ..để khi nhăm mắt buông tay sẽ không có gì ân hận Đi xuyên qua nỗi đau tìm lại chính nó không lệ thuộc vào hai chữ " số phận " Nở một nụ cười một cách hân hoan ...nó từ mình đón nhận Nếu vẫn lại là nước mắt cũng là món quà hanh phúc mà thượng đế đã tri ân... Ngữa mặtlên trời..tự hỏi tại sao só phận nghiệt ngã nó lại cười ha..ha ha havà Đó là chuyện của mười ba năm trước..khi mà còn ba còn má Cứ như đinh mênh vậy..họ trao nó sợ dây chuyền Với lời dạy ..dù như thế nào" Đói cho sạch rách cho thơm"... "Con người quý nhất ở tấm long"! Vậy mà sao ba má vội bay vào côi thiên... Là nó đó..một mình nó cứ bước...nó ngó nó nhìn nó ngắm tất cả ...nó không thể với tới đc....đã bao lâu rồi... ba... má... anh... chị....nó nhớ lắm..im lặng nỗi đau một minh nó thấu thôi.... Ver Je hwa Đêm nay, những mảnh kí ức lại nghang nhiên cào xé tâm hồn nhỏ bé Xé nát trái tim đã cố cứng cỏi của nó Số mười ba năm..chẳng đủ để nó gói gém những đau thương chưa bao giờ là xưa củ Nó khóc òa.. như thằng đàn ông chưa bao giờ được khóc với mớ kĩ niệm âm u Lại lang thang..lại hoang hoải...ngụp lặng trong miền hoài niệm như một thay ma Nó chẳng biết làm cái j ngoài việc lại đi lụm ve chai với đống giấy bỏ cả Cứ măt thân xác cứ đi..cứ đi dưới đèn đường hiu hắt xa lạ Ước Mơ nó có chứ.... là được gặp đc ba má Được đến trường học được nói được cười được vui như người ta Nhưng suốt qua bao năm qua nó chưa được một lần nở nụ cười Nhìn lên trời..tự hỏi tại sao só phận nghiệt ngã nó tự cười Cứ đổ lỗi.... cứ trách móc thì được cái gì nào? Đi một con đường sai. thì ...đã sao ? Không đi tiếp ..làm sao biết nó sai ...sao biết hối tiết thì như thế nào? Thì cuộc đời này có nhiều ngã rẽ chẳng ai lường trước được Bàn chân đã quen dần với vết đau thương vẫn cố bước Nó tin cứ đi ..cứ đi. Cứ đi cứ đi.thì sẽ không còn đau không có cảm giác Nó đang ấp ủ chưa héo những giất mơ,chưa khô những tháng Cứ sống mãi như thế này sao..... "Đằng sau cơn mưa sao vẫn lại là một cơn mưa khác" Sao cuộc đời này cứ đối xử với nó lạnh nhạc Linh hồn thất lạc và đang tiêu tan trong làn khói thuốc Đầu ốc đang quay cuồn cuồn.. đau thương đang trói buột Cả người ngày càng ngày lạnh buốt...ha,.hic Có nghe thấy có ai trả lời cho nó không? Nó đang mất dần cảm giác của sự sống Nó cần một hơi ấm.. trong lúc này Nó cần một điểm tựa nhưng mà sao chẳng thấy Nó cần lắm,, cần nhiều lắm.uh" Để thấy đc mặt trời phải trả giá bằng một ánh hoang hôn" sao..........Vô tình
Posted on: Thu, 29 Aug 2013 13:46:47 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015