CUỐI THÁNG 10-2013 NHÌN LẠI THỰC CHẤT CÁI GỌI LÀ - TopicsExpress



          

CUỐI THÁNG 10-2013 NHÌN LẠI THỰC CHẤT CÁI GỌI LÀ “ CHIẾN TRANH GIẢI PHÓNG “ VN. MƯỜNG GIANG Mùa thu năm 1980, sau năm năm cúi mặt, người Mỹ đã bắt đầu tỉnh ngộ nên đồng thanh bầu Reagan làm Tổng thống, thay thế Jimmy Carter, trong mục đích khôi phục lại danh dự và niềm tin của Hoa Kỳ đã mất từ sau ngày 30-4-1975, khi phản bội đồng minh VNCH, bỏ chạy để cho đồng bào tại ba nước Ðông Dương bị Quốc tế Cộng sản (QTCS) đô hộ, đọa đày và bốc lột đến tận xương tủy. Nhìn lại quá khứ, ngay từ đầu năm 1920 Nga đã xuất cảng ‘ Cách Mạng Vô Sản ‘ khắp thế giới, qua các tổ chức QTCS và hai trung tâm huấn luyện tình báo tại LiênXô, là Viện Thợ thuyền Ðông Phương và Trường Ðảng Lê Nin. Thế chiến II (1939-1945), chính là cơ hội vàng ròng, giúp cho Nga được công khai xuất hiện tại Tây Âu và Bắc Á, khi Ðức Quốc Xã của Adolf Hitler và Phát xít Nhật, lần lượt làm cỏ các đế quốc Anh, Pháp, Hòa Lan và Trung Hoa, Thế chiến II kết thúc, Ðức-Ý-Nhật đầu hàng đã làm đảo lộn trật tự thế giới, cũng như sự thay đổi bản đồ lớn lao khắp toàn cầu. Quốc tế Cộng Sản đã lợi dụng cơ hội trên chiếm Ðông Âu, Mãn Châu mở rộng lãnh thổ Liên Xô tận Ðông Á, bành trướng chủ nghĩa cộng sản khắp nơi nhưng mạnh mẽ nhất là tại Trung Hoa, Bắc Cao Ly và Ðông Dương. Do trên, bắt đầu năm 1947 Hoa Kỳ và Liên Bang Sô Viết đã trở thành hai trung tâm thế lực đối nghịch, trong một cuộc chiến đa diện không ra mặt, nên các sử gia đã gọi thời kỳ này là ‘ Chiến Tranh Lạnh ‘ hay ‘ ChiếnTranh Ý Thức Hệ ‘.Từ đó ranh giới Quốc-Cộng, không những chia phân trên lãnh thổ, mà còn gây thảm tuyệt trong nội bộ mọi dân tộc của các nước nhược tiểu và các vùng mà Mỹ-Nga chấm làm ‘ Tiền Ðồn ‘ hay ranh giới giữa Thế Giới Tự Do và Xã Hội Chủ Nghĩa. Chiến cuộc tại Ðông Dương lần II, được coi như một Thế Chiến sau Chiến tranh Cao Ly, vì có nhiều nước của cả hai phía tham dự. Chiến trường chính là Việt Nam, từ 1945-1975, khiến cho vài triệu người của đôi bên bị thương vong , nhiều trăm tỷ mỹ kim chiến phí và không biết bao nhiêu công trình xây dựng bao đời bị bom đạn phá hũy. Ðó là chưa nói tới hậu chứng của cuộc chiến sau tháng 4-1975, về tinh thần cũng như vật chất, trong đó dân tộc Việt hoàn toàn bị CSQT đô hộ. Trong bối cảnh của cuộc chiến trạnh lạnh từ 1947-1973, người Mỹ gần như đã thất bại trong khi đối đầu, để ngăn chận ảnh hưởng của Nga Sô Viết, cho dù đã sử dụng rất nhiều chiến lược hoàn cầu, từ chủ thuyết Containment sang Domino, hết phản du kích tới trực diện tham chiến . Rốt cục mọi hy sinh, nổ lực, bạc tiền và mạng lính của Mỹ, Ðồng Minh và VNCH thành vô ích, khi Hoa Kỳ tới Paris vào tháng 1-1973, cúi mặt để nhận tờ giấy lộn của cái được gọi là ‘ Hiệp định hòa bình ngưng bắn VN ‘.Tóm lại, trong cuộc chiến VN, chỉ có bọn Ðại Tư Bản Lái Súng Mỹ và các Con Buôn Trung Gian Liên Hệ khắp thế giới, làm giàu mà thôi. Sau khi tìm đủ cớ hất chân thực dân Pháp ra khỏi Ðông Dương, cúi mặt môt cách cố ý hay vô tình tại bàn hội nghị Genève 1954, để cho Anh-Pháp-Liên Xô và Trung Cộng, ngang nhiên chia cắt VN thành hai miền thù nghịch, dùng quyền lợi và tiền bạc mua chuộc một số tướng lãnh Miền Nam, mướn hạ sát Tổng Thống VNCH là Ngô Ðình Diệm, qua một cuộc binh biến đội lốt màu mè, được gọi là Cách Mạng 1-11-1963. Rồi từ năm 1965, Mỹ ào ạt đổ quân vào tham chiến tại VN, trong lãnh vực chiến lược hoàn cầu. Nhưng trong lúc chiến trường đang khốc liệt tại đây, thì Mỹ đã vội vã tuyên bố triệt thoái khỏi ‘ Tiền đồn Chống Cộng của Thế Giới Tự Do ‘ vào năm 1971. Cũng từ đó, nước Mỹ mất dần uy tín và sự trông cậy ở các nước thứ ba. Riêng các đồng minh lâu đời như Nam Hàn, Philiipine, Mã Lai Á, Singapore, Ðài Loan, Thái Lan, Nam Dương.. nước nào cũng lo sợ bị Hoa Kỳ phản bội bán đứng cho kẻ thù như Nam VN, nên khắp nơi nổi lên những cơn sóng ngầm khủng hoảng chính trị. Mỹ phản bội Nam VN là cơ hội tuyên truyền tốt nhất, để các phong trào cách mạng Hồi Giáo tại Trung Ðông và Lực lượng Giải phóng Palestine bùng dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Tại Phi Châu, các nước mới thâu hội độc lập cũng nghiêng ngã qua ý thức hệ cuộc chiến tranh lạnh, cuối cùng ngã dân hay thân với CSQT vì biết rõ bộ mặt thật của Hoa Kỳ, qua lăng kính VN. Ngay tại Châu Mỹ, các phong trào chống Mỹ và giải phóng dân tộc khỏi ách thực dân, bành trướng mạnh mẽ , qua danh xưng chống ‘ Ðộc tài, quân phiệt ‘, mà tiền đồn của Nga Sô Viết, vẫn là Cu Ba ở sát nách đối mặt với Hoa Kỳ. Trong lãnh vực kinh tế toàn cầu, giữa lúc đất nước Mỹ điêu đứng vì cuộc chiến VN, ngân sách quốc gia thâm thủng, lạm phát và nạn thất nghiệp lan tràn, sự lộng hành của các thành phần phản chiến trong nước, gây đố kỵ mọi người, làm cho nước Mỹ chia năm xẻ bảy thảm thê chưa tùng có. Do trên, Mỹ đã mất vai trò lãnh tụ Thế giới Tự do, hai trung tâm tài chính toàn cầu tại New York và Los Angeles không còn được tin cậy, nhường chỗ cho Tư bản Nhật, Tây Âu và các nước Trung Ðông Dầu Lửa, bắt đầu khống chế toàn cầu, tự tách dần sự lãnh đạo của Hoa Thịnh Ðốn. Còn Liên Xô và phe QTCS mỗi ngày một mạnh, các quốc gia Ðông Dương, Miến Ðiện và A Phú Hản .chính thức thành chư hầu, kể cả đảng CS Phi Luật Tân thêm bành trướng. Ấn Ðộ ngã hẳn về Nga tìm chổ dựa, để chống lại Trung Cộng đã hòa hoản với Mỹ, sau chuyến công du của Nixon-Kissinger năm 1972. Sự bội tín của người Mỹ tại VN, còn là dây chuyền giúp Nga chiếm ảnh hưởng tại Iraq, Libya, Angola, đưa các đảng xã hội lần lượt nắm quyền tại Tây Âu. Ở Trung Mỹ, dưới sự tiếp tay của Nga và Cu Ba, đảng CS Sandinista chiếm Nicaragua, cùng đe dọa các nước quanh vùng, nhất là El Salvador. Ðó là chưa nói tới Dịch Khủng Bố Quốc Tế, lợi dụng sự thất thế uy tín của người Mỹ, gieo rắc máu lửa chết chóc khắp nơi cho nhân loại. Vì vậy đã không có đại chiến thứ ba, mà chỉ có cuộc chiến khu vực. Cũng vì Bắc Cao và Bắc Việt lúc đó là chư hầu của Ðệ tam Cộng Sản quốc tế, đã xung phong nhận lãnh trách nhiệm làm tên lính tiền phong của đế quốc đỏ trong khu vực. Nên Liên Xô-Trung Cộng, đã chọn Bán đảo Triều Tiên và Ðông Dương, làm hai CHIẾN TRƯỜNG thí điểm, để hai khối thanh toán, đồng thời cũng là nơi mà các cường quốc , dùng để tiêu thụ số bom đạn thặng dư sau thế chiến và thử nghiệm những loại vũ khí mới vừa chế tạo. Chỉ tội nghiệp cho các dân tộc nhược tiểu trong vùng chiến cuộc, bổng dưng bị họa lây, gồm Cao Ly, Việt Nam, Lào, Kampuchia.. vì hai đảng Cộng Sản Bắc Cao và Bắc Việt rước voi về dầy mã tổ, tàn phá quê hương và hủy diệt dân tộc mình. Vì nếu không có sự xuất hiện của Ðảng Cộng Sản Ðệ Tam Quốc Tế, chắc chắn các quốc gia trên, trong đó có Việt Nam cũng sẽ như các nước trong vùng như Ấn Ðộ, Pakistan, Tích Lan, Miến Ðiện, Mã Lai, Tân Gia Ba, Nam Dương.. thuộc địa cũ của Anh-Pháp hay Phi Luật Tân thuộc Mỹ, cũng độc lập mà không cần phải gây ra cuộc kháng chiến chín năm (1946-1954), làm tốn biết bao máu xương của đồng bào, lại còn hủy hoại tài nguyên và nhiều công trình kiến tạo của tiền nhân để lại rất vô ích và tội lỗi. Ðó là thực chất của cái, được thế giới gán cho danh từ hào nhoáng ‘ Chiến Tranh Giải Phóng Việt Nam ‘ . tuy chỉ là một giai đoạn ngắn ngũi nhưng lại bi thãm nhất trong dòng sông lịch sử Hồng-Lạc, với sự yểm trợ của Khối Cộng Sản Ðệ Tam Quốc Tế và sự tham chiến của Hoa Kỳ, giúp Người Việt hai bên chiến tuyến, chém giết nhau một cách tận tuyệt. Theo Kenneth E.Sharpe trong ‘ The Post Vietnam Formula under Siege ‘ và Political Science Quarterly ‘, thi giai đoạn 1960 tới cuối năm 1971, được coi như là thời kỳ ‘ Giải Kết ‘ của Mỹ. Chính Tiến sĩ Henry Kissinger đã chủ trương, đưa Trung Cộng về lại với Thế Giới Tự Do bằng sự đánh đổi ‘ Bỏ Rơi Tiền Ðồn Chống Cộng tại Á Châu là VNCH ‘.Hành động giải kết trên, tuy có tạo được cho đương sự một tầm vóc quốc tế nhưng kết quả đã đưa đến sự ‘ Bại Trận Nhục Nhã ‘ cho nước Mỹ, bởi vì Kissinger đã lẫn lộn giữa chính trường và khuôn viên trường đại học. Tóm lại chỉ vì ngu muội, Kissinger đã tự mình đưa nước Mỹ vào một thời kỳ suy thoái nhất trong lịch sử Hoa Kỳ (1973-1980) , dưới sự lãnh đạo của đảng Dân Chủ toàn phần. Tổng thống Reagan của đảng Cộng Hòa bước vào Tòa Bạch Ốc với đống rác và gánh nặng của quá khứ, do chính sách ‘ giải kết và tháo chạy ‘ để lại. Không giống như các đời tổng thống trước ‘ Dao to búa lớn ‘, mà ông chỉ dùng một chiến lược giá rẽ. Ðó là chính sách ‘ Gây ông đập lưng ông ‘ , bắt người Nga phải trả giá về việc xuất cảng chủ nghĩa cộng sản ‘ khắp năm châu’ bằng cách đặt Liên Xô vào vị trí của Hoa Kỳ, suốt thời gian từ sau thế chiến. Ngoài ra Mỹ cũng phong tỏa kinh tế các nước chư hầu của Mạc Tư Khoa, bắt Nga phải tăng cường viện trợ kinh tế cho họ. Mặc khác Mỹ cũng gây rối khắp nơi, làm cho Nga phải quân viện hay chính thức tham chiến, để lộ bộ mắt thực dân đỏ. Nhưng trên hết, nhờ ‘ gậy ông đập lưng ông ‘, mà dân chúng trong khối QTCS mới có cơ hội, so sánh giữa hai thế chế ‘ dân chủ tư bản ‘ và ‘ dân chủ cộng sản hay xã hội ‘.Ðây cũng là dịp để chứng minh giá trị của cái ‘ chuyên chính cách mạng vô sản ‘ , qua màn lưới kềm kẹp của công an, chỉ biết làm sụp đổ đất nước, mà không xây dựng được gì cho một trật tứ mới. Tóm lại, sau hơn ba mươi bảy năm VNCH bị sụp đổ nhưng ngày nay vẫn còn nhiều tác giả ngoại quốc, nhất là cái gọi đài BBC Luân Ðôn, mỗi khi có dịp nói-viết về cuộc chiến trên,vẫn cứ dựa vào các tài liệu tuyên truyền của cọng sản, nên thường lý luận một chiều, đôi lúc thật hàm hồ bừa bãi. Chính những cuốn sách và cái máy nói này, đã khiến cho ai đọc tới, cũng đều có cảm tưởng là những người lãnh đạo nước Mỹ lúc đó, toàn ngu xuẩn hay điên rồ, cho nên mới bị sa lầy và tháo chạy khỏi miền Nam, vào ngày 30-4-1975 một cách nhục nhã . Với người Mỹ, qua thói quen tự cao tự đại, sau khi tháo chạy khỏi chiến trường để bị mang tiếng bội tín với thế giới tự do, vì không giữ được lời hứa, bảo đãm quyền sống tự do của đồng bào Việt-Miên-Lào trên Bán đảo Ðông Dương, nên vẫn cứ phải loay hoay giữa tự ái và lương tâm, khi muốn giải đáp trước công luận quốc tế và trong nước, lý do tại sao một cường quốc bách chiến bách thắng như Mỹ lúc đó và hiện tại, lại có thể bị thua trước một đối phương nhỏ bé, lạc hậu như cọng sản Bắc Việt ? dù chúng đã được toàn khối Cộng Sản viện trợ, hay rất lỳ lợm, dã man, tham tàn, coi mạng sống của đồng bào VN và cán binh thua cỏ rác. Ngày nay nhờ những khai quật từ các văn khố khắp thế giới, nhất là sự sụp đổ của gần hết khối xã hội chủ nghĩa trong đó có Liên Xô và các nước Ðông Âu nhưng quan trọng nhất vẫn là những bản tự khai của các chóp bu tại Bắc Bộ Phủ, cho ta nhận rõ phần nào giải đáp trên, về thực chất của cuộc chiến Việt Nam (1955-1975). Tất cả từ đầu cho tới cuối, hoàn toàn không ăn nhằm gì tới lòng ái quốc, yêu nước thương dân, mà báo chí Tây Phương thường gán ghép để có cớ ca tụng Hồ Chí Minh và đảng VC trong suốt cuộc chiến, vì bị tuyên truyền, đầu độc, nên chỉ viết nói một chiều. Nay sự thật đã bị phanh phui, gây chiến tại Ðông Dương lần thứ 2 (1946-1975), thật sự là không cần thiết lúc đó. Nhưng đối với Liên Xô, gây chiến lại là kế hoạch nô lệ hoá toàn cầu của cọng sản đệ tam quốc tế. Ðiều này ngày nay cũng đã được nhiều cán bộ cao cấp của VC như Trần Bạch Ðằng, Võ Văn Kiệt.. xác nhận. Bắc Việt, trước sau, hồi đó hay bây giờ, miên viễn cũng chỉ là tên lính tiền phương, đánh thuê hay làm giặc để mong được đổi đời, như mặt thật ta đã thấy suốt ba mươi sáu năm nay tại quê nhà. Còn hậu cứ lớn không phải là Hà Nội, mà ở tận Mạc Tư Khoa, Bắc Kinh, được Hồ Chí Minh cùng đồng đảng mang về bành trướng khắp nước. Sứ mạng của Hồ đã hoàn thành một phần, ít ra là đã nhuộm đỏ được ba nước Việt-Lào-Cao Mên trên bán đảo Ðông Dương. Ngày nay nhờ đọc được các tài liệu mật được công bố, nên ai cũng biết Mỹ sau khi hất chân thực dân Pháp để dành Ðông Dương, với một chính sách ‘ Thực Dân Mới ‘.Nếu người Pháp nhân danh ‘ Khai Hóa ‘ để bóc lột khai thác tài nguyên của thuộc địa, thì Hoa Kỳ dùng chiêu bài ‘ Dân Chủ ‘, để lợi dụng xương máu của Người Nam VN, qua chiến lược lập căn cứ, tiền đồn ngăn chống Cộng Sản tại Ðông Nam Á của chủ thuyết Domino. Nói chung người Mỹ tham chiến tại VN chỉ vì quyền lợi của đất nước Hoa Kỳ, chứ không phải lo cho quyền lợi của người dân Việt. Chính sách của Người Mỹ tại VN, qua bình phong ‘ Dân Chủ ‘, thật sự chỉ là một phó sản đem từ Hoa Kỳ qua , để có cớ can thiệp vào nội bộ của VNCH, thực hiện chính sách chia để trị. Ngoài ra còn dùng tiền và quyền lợi để lập đạo quân gián điệp thứ năm, gây rối loạn khắp nơi, tạo thành tình trạng vô chính phủ, để có cớ cho những tay sai bản xứ đảo chánh, giết hay ám sát những lãnh tụ Quốc Gia.. từ sau 1-1-1963 tới ngày Miền Nam sụp đổ. Người Mỹ còn thâm độc hơn khi sử dụng viện trợ cho VNCH, nó vừa là lưỡi gươm cứa cổ các vị Tổng Thống Ngô Ðình Diệm, Nguyễn văn Thiệu, Trần Văn Hương.. trong nhiệm vụ khuynh loát để sai khiến. Nó cũng là động lực làm tê liệt ý chí tự túc tự cường của Dân Tộc Việt, qua viện trợ hoàn toàn chỉ để tiêu thụ, phải nô lệ vào ông chủ, nếu không sẽ chết. Chính vì vậy mà VNCH đã bị cô lập vì chính quyền được xem là công cụ của ngoại bang.. Tuy nhiên ai cũng có thể xác quyết ‘ Hồ Chí Minh - Lê Duẩn và đảng Cộng Sản ‘ là tay sai công cụ của Cộng Sản Ðệ Tam Quốc Tế nhưng Các Tổng Thống Ngô Ðình Diệm và Nguyễn Văn Thiệu hoàn toàn và chẳng bao giờ chịu làm tay sai cho Mỹ, bởi vậy TT Diệm bị giết ngày 2-11-1963, còn TT Thiêu bị đe dọa sinh mạng, bắt phải từ chức ra nước ngoài, để Dương Văn Minh lên thế đầu hàng VC trưa 30-4-1975. Trong khi đó thì Bắc Việt cũng chẳng tốt lành gì, cũng dở sống dở chết bầm dập giữa hai quan thầy LX và TC, như The Vietnam Experience, The Fall of The South.. đã xác nhận hành động Bắc Việt, mở cuộc tổng tấn công Miền Nam từ đầu năm 1975, hoàn toàn theo lệnh chỉ đạo của Liên Xô. Sự kiện bắt đầu từ Ngoại trưởng Mỹ Henry Kissinger, trong khi thương thuyết với Bắc Việt, đã nhờ Liên Xô gây áp lực với Hà Nội, phải ký kết Hiệp ước ngưng bắn vào tháng 1-1973, trong đó có điều kiện không bắt buộc Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu phải từ chức. Ðể trả ơn, Kissinger hứa hẹn Hoa Kỳ sẽ cho LX hưởng qui chế tối huệ quốc(Most-Favored Nation) nhưng cuối cùng người Mỹ đã thất hứa, khi ban hành dự luật ‘ Tối Huệ Quốc ‘ cho LX, lại kèm theo Tu Chánh Án vào hạ tuần năm 1974, do Thượng Nghị Sĩ Ðảng Dân Chủ Henry Jackson soạn thảo, trong đó bắt buộc Chính phủ Nga phải đối xử tốt với người Do Thái bản xứ. Hành động cũa Thượng Viện Hoa Kỳ đã làm cho LX tức giận, nên trã đũa bằng cách triệu hồi Ðại sứ về nước. Ðồng thời Ðiện Cẩm Linh cử tướng Viktor Kulikov tới Hà Nội vào tháng 12-1974, cam kết ủng hộ kế hoạch tấn công VNCH của phe thân Nga lúc đó có Lê Duẩn, Lê Ðức Thọ.. bằng cách gia tăng viện trợ quân sự gấp 4 lần cho Bắc Việt. LX còn cung cấp tin tức tình báo cho đàn em, từ hai vệ tinh mới được phóng lên tại căn cứ quân sự Plessetsk, có khả năng chụp được những không ảnh về hoạt động quân sự khắp VNCH. Trong khi đó , người Mỹ ngoài việc không đếm xĩa gì tới sự leo thang chiến tranh của Bắc Việt, lại còn cắt giãm gần hết viện trợ hứa giúp Miền Nam, nên cuối cùng VNCH phải sụp đổ. Ðã vậy trong Dinh Ðộc Lập còn có gián điệp nằm vùng, nên đã đánh cắp được toàn bộ biên bản buổi họp quan trọng của Chính Phủ VNCH, vào tháng 2-1975, trong đó có quyết định bỏ Quân Khu II và kế hoạch phòng thủ vòng đai Sài Gòn. Phúc trình mật này, đã được Hà Nội đem khoe vào tháng 12-1975, sau khi cưởng chiếm được Miền Nam. Theo Oliver Todd viết, thì cơ quan CIA tại Sài Gòn tin rằng điệp viên bên cạnh TT Thiệu, là một trong hai người ‘ Ðặng văn Quang hay Nguyễn Văn Hảo “. Nhưng Hảo là kẻ đáng nghi nhất vì chính hắn, qua chức vụ Phó Thủ Tướng đặc trách kinh tế, đã áp lực Tổng Thống Trần Văn Hương giữ lại 16 tấn vàng của Ngân Hàng Quốc Gia VN, để ngày 30-4-1975 đương sự đem dâng cho Lê Duẩn, Lê Ðức Thọ.. chở về Hà Nội chia chát, mà ngày nay cả nước ai cũng biết. Nhưng chiến thắng không phải do quân sự mang tới, mà nhờ vào sự hèn nhát thụ động, của tập thề quần chúng trong vùng, vì sợ sự khủng bố tàn độc của chủ nghĩa cộng sản, nên cúi đầu tùng phục, để được yên ổn sống, dù là kiếp sống nô lệ hèn thừa bên lề đường như hiện tại trong thiên đường xã nghĩa VN. Do đó, hầu hết đã phó mặc vận mệnh của nước, của chính mình cho ai muốn làm lãnh tụ cũng được, coi đó như là chuyện không có liên can gì tới họ. Tóm lại, đây là một cuộc chiến vô cùng phức tạp và bi thãm nhất, bởi vì người Việt tại Miền Nam VN sau tháng 7-1954 chỉ còn có tài nguyên là nhân lực, máu và nước mắt, để đem đổi viện trợ Mỹ ngăn chống Cộng Sản Bắc Việt xâm lăng, theo các điều kiện áp đặt không được lựa chọn. Hai vị Tổng thống Diệm và Thiệu khi lãnh đạo đất nước, vừa phải chống chọi với Thực dân mới là Người Mỹ, vừa chiến đấu chống ngoại xâm là CSQT, vừa đối phó với một xã hội băng hoại của Miền Nam VN sau khi cởi được ách nô lệ thực dân Pháp gần 100 năm, chưa hề biết gì về cái ý niệm tự do và dân chủ, nên chỉ biết có cá nhân và lãnh tụ phe mình. Như vậy người Việt Quốc Gia đã phải chiến đấu với mọi phía từ kẻ thù, đồng minh cho tới hậu phương , trong một hoàn cảnh đầy khó khăn nghiệt ngã để sinh tồn, thế trên đe dưới búa, giữa gọng kềm Cộng Sản cùng đồng bọn nằm vùng và thế lực thực dân tư bản Mỹ. Chiến đấu như vậy, làm sao VNCH không mất nước vào ngày 30-4-1975 ? Như Pháp năm 1954, người Mỹ đã thua cọng sản trong mặt trận ý chí tại thủ đô Hoa Thịnh Ðốn và ngay trên đất nước mình, chứ không phải ở chiến trường Ðông Dương. Cũng từ đó, người Mỹ thường nhắc nhớ tới thành ngữ ‘ No more Việt Nam ‘ như một thứ mặc cảm tội lỗi, luôn đè nặng đất nước Hoa Kỳ, cho tới lúc Tổng thống Reagan vào ngày 21-5-1982, khai sinh một nước Mỹ mới, khi tuyên bố chiến lược tấn công, để ngăn chận sự bành trướng của khối cọng sản quốc tế Nhờ vậy, người Mỹ mới thôi cúi mặt và bắt đầu phục hồi danh dự cho những chiến binh Hoa Kỳ, đã tham chiến tại VN từ 1955-1975 và gọi đây là một trong những cuộc chiến chính nghĩa, vĩ đại nhât, mà nhân dân Hoa Kỳ đã thực hiện được, kể từ ngày lập quốc tới nay. Ðối với VNCH, dù người lính miền Nam đã hy sinh tột đĩnh nhưng cũng chỉ giữ được nữa mãnh đất quê hương, từ Bến Hải vào tới Cà Mâu, vỏn vẹn chỉ có hai mươi năm trường kỳ máu lệ. Tất cả không phải vì QLVNCH không chịu chiến đấu trước kẻ thù, hoặc Miền Nam không có tướng tài và cấp lãnh đạo xứng đáng sau khi Tổng Thống Ngô Ðình Diệm bị sát hại hay Chính Phủ VNCH không có chính nghĩa như Thượng Nghị Sĩ Mỹ là Mc.Cain vừa tuyên bố trên báo chí, mà là NƯỚC MẮT NHƯỢC TIỂU VN, hay nói đúng hơn chúng ta đã bị Thực Dân Mới nhân danh là Liên Hiệp Quốc, bán đứng trong canh bài phân chia ranh giới chính trị, quân sự giữa hai khối tư bản và cọng sản, đã sắp xếp sẳn sau khi Ðệ Nhị Thế Chiến kết thúc. Nhiều nước Ðông Âu kể cả Ðức cũng chịu chung số phận nhược tiểu như VN và Cao Ly, khi nằm trong thế cờ quốc tế đã định đoạt sẳn. Nhưng may thay Họ đã tự mình tháo gở được gông cùm nô lệ cọng sản vào đầu năm 1990, khi Liên Bang Sô Viết và phần lớn khối cọng sản đệ tam quốc tế tan rã. Tháng 7-1954 Pháp thua trận Ðiện Biên Phủ đưa tới thỏa hiệp Genève chia hai đất nước VN, giống như tình trạng của Ðức và Cao Ly năm 1945. Theo nhận xét của GS người Mỹ Hans Morgenthau, thì đây là trò che đậy sự bất đồng, cũng là sự phân chia sẳn ranh giới chính trị, quân sự giữa khối cọng sản và Tây Phương, sau khi kết thúc đệ nhị thế chiến Tại Châu Âu, từ năm 1947, Liên Xô xé bỏ cam kết tại các bàn hội nghị, mặc sức tung hoành, dùng quân sự lần hồi cưởng chiếm các nước quanh vùng, dựng khối Ðông Âu, cô lập trong bức màn sắt . Tây Bá Linh và hai nước đồng minh của Mỹ lúc đó là Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ, cũng bị nguy khốn, sắp rơi vào tay cọng sản. Ðể đối phó với tình trạng trên, Tổng Thống Mỹ Truman buộc lòng phải ban hành chiến lược ‘ Ngăn Chặn ‘, đồng thời khai sinh chường trình ‘ Marshall’ , viện trợ giúp cho các nước Tây Âu phục hồi kinh tế, quân sự đã bị thế chiến tàn phá. Song song Mỹ và các nước trên thành lập Tổ chức Minh Ước Bắc Ðại Tây Dương, nhằm liên kết quân sự, để bảo vệ lẫn nhau và chống lại sự xâm lăng của Liên Xô và khối cọng sản quốc tế. Nói chung những nước nào được Mỹ khoanh vùng, thì được gọi là Ðồng Minh và tận tình bảo vệ như Cao Ly và Ðài Loan ở Viễn Ðông. Nhưng dù chiến tranh có xảy ra dưới một hình thức nào chăng nửa, kể cả cuộc chiến thế giới tại bán đảo Triều Tiên năm 1950, thì chủ trương của nước Mỹ, qua tuyên bố của Tổng Thống Truman, chỉ để ‘ tái lập hòa bình và biên giới sẳn có đã được qui định từ trước’. Ðây cũng là chiến lược của Mỹ khi tham chiến tại VN từ 1960-1975, qua nhiều đời tổng thống của lưởng đảng, chỉ nhằm mục đích ngăn chận làn sóng đỏ, đừng lấn qua ranh giới đã phân chia sẳn, chứ không phải tới để giúp cho VN giải phóng khỏi ách nô lệ cọng sản. Vì vậy cuối cùng để hoàn thành chiến lược, cần phải thương thuyết hòa bình, chứ không phải đánh nhau, để kết thúc chiến tranh tại đó, khi người Mỹ đã đạt được chiến lược toàn cầu, có lợi cho quyền lợi của nước Mỹ. Ðiều bất hạnh nhất của dân tộc VN mà bất cứ ai cũng nhận thấy, là có chung biên giới với nước Tàu. Ðã vậy còn bị lọt vào quỷ đạo của người Mỹ, khi Hoa Lục và Bắc Việt bị nhuộm đỏ . Nên vừa nhậm chức Tổng Thống Mỹ, Eisenhower đã tuyên bố không để mất Ðông Dương vì đây là một trong những quân bài Domino toàn vùng Ðông Nam Á, mà VN là tiền đồn quan trọng nhất. Còn John Kennedy, từ lúc chỉ là thượng nghị sĩ, vào năm 1956 cũng đã coi VN rất quan trọng trong chiến lược quốc phòng của Hoa Kỳ, qua các yếu tố địa dư chính trị. Vì vậy khi đắc cử Tổng Thống, Ông đã chọn Miền Nam VN làm một thí điểm tại Châu Á, để thực thi nền dân chủ tự do chống lại chủ nghĩa độc tai khủng bố cọng sản. Ðây cũng là một cuộc trắc nghiệm đầu tiên sau hai cuộc thế chiến vừa qua, để đo lường về ý thức trách nhiệm cùng bổn phận, của siêu cường Mỹ đứng đầu khối tự do.. chống lại chủ nghĩa cọng sản. Nhờ vậy ngày nay người ta mới có được những kết luận rất mẫu mực, về cái gọi là chính nghĩa mập mờ của người Mỹ tại chiến trường VN, nói là để giúp dân tộc này chống lại cuộc xâm lăng của Bắc Việt. Tất cả chỉ là một chiến lược què quặt bất nhất, do một mặt thì sợ dư luận của quần chúng Mỹ phản đối, mặt khác cứ ham muốn đạt nhanh chiến thắng tại chiến trường nhưng lại không cho phép phe mình tấn công tiêu diệt địch quân, với lý do sợ đụng độ với Trung Cộng. Ngoài ra các vị Tổng Thống có liên hệ tới chiến tranh VN như J.Kennedy, Johnson, Nixon và Ford đều chỉ sử dụng những phương tiện nhỏ đẻ đòi đạt chiến thắng lớn, nên cuối cùng phải bị sa lầy về mặt đạo đức, làm cho nước Mỹ bị thế giới cười chê về thủ đọan con buôn chính trị, từ sau tháng 5-1975 tới nay vẫn chưa lấy lại được uy tín cũ đã đánh mất tại VN Thì ra cuộc chiến Cách Mạng Giải Phóng VN của cả hai phía chỉ có thế Viết từ Xóm Cồn Hạ Uy Di Cuối tháng 10-2013 MƯỜNG GIANG
Posted on: Mon, 28 Oct 2013 19:35:32 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015